Nghe Vạn Phong Sơn nhắc tới Thạch Nham, Hồ Song hơi suy nghĩ chốc lát, cười lạnh nói: “hôm nay nếu dám động thủ, đã sớm nghĩ xong kế sách, nếu là ngươi sống, Thạch Nham nói không chừng sẽ che chở ngươi, hừ, nhưng một người chết, ai sẽ còn vì hắn mà liều mạng? đến lúc đó, cùng lắm thì chính là đem bảo vật của ngươi giao cho hắn một món, ở lợi ích trước mắt, hắn chắc sẽ không vì người chết mà cùng ta trở mặt đấy, huống chi, ta cũng không nhất định sợ hắn, hừ.”
Nghe vậy, Vạn Phong Sơn hơi biến sắc, Hồ Song nói thế cũng không phải không có đạo lý, mình một khi chết ở chỗ này, Thạch Nham chắc chắn sẽ không tìm hắn liều mạng, quan hệ của hai người mình, chính xác là không có đạt tới loại trình độ đó.
Mà ở thời điểm Vạn Phong Sơn đang suy nghĩ, chợt thần sắc vừa động, có chút kinh nghi bất định quay đầu nhìn Diệp Phi một chút, hồi lâu, chợt nghiêm sắc mặt, quan sát Hồ Song mấy lần.
“Hồ Song, ngươi và ta cũng không đến mức liều mạng, lão tử mới từ Đoạn Thiên Nhai trốn ra được, còn không muốn sớm như vậy chết đi, cùng lắm thì, đem bảo vật giao ra cho ngươi, cùng ngươi đem người này chém chết, như thế nào?” nói xong, Vạn Phong Sơn híp mắt nhìn Hồ Song.
Hơi do dự một chút, Hồ Song khẽ gật đầu, con ngươi chuyển một cái nói: “cũng được, dù sao chúng ta quen biết đã lâu, không đành lòng đối với ngươi hạ thủ, nếu ngươi nguyện ý chủ động giao ra bảo vật, vậy, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-dien/40292/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.