Cũng không biết trải qua bao lâu, Diệp Phi từ trong hôn mê cảm giác thân thể một trận tê dại, đầu óc mơ màng trầm trầm, nhưng ngay sau đó, tựa hồ là nghĩ tới điều gì, hai mắt đột nhiên mở ra.
Ánh mặt trời chói mắt làm hai mắt híp lại một cái, thích ứng một lát sau, mới thu tình huống bốn phía vào trong mắt, nhớ trước khi hôn mê, Lê Nhu là đang ở bên cạnh mình. Chẳng lẽ là mình không có chết?
“ Cái gì? ” Diệp Phi sắc mặt trong nháy mắt biến đổi, cả kinh.
Diệp Phi chẳng những không có chết, mà chỉ Khôi Nguyên Hạt lại chết, Thân hình Diệp Phi, như cũ té ở chỗ lúc trước hôn mê đi, dĩ nhiên, đó cũng không phải là nguyên nhân để cho Diệp Phi khiếp sợ.
Đang ở cách Diệp Phi không xa, một tên Bạch Phát Lão Giả ngồi xếp bằng, sắc mặt tái nhợt, trên người có một ít vết máu, hơi thở cũng không ổn định, nhìn qua là bị thương không nhẹ đấy.
Thân thể Lê Nhu, lẳng lặng nằm ở lão giả bên cạnh, không biết sống chết.
Diệp Phi nhìn một chút thi thể yêu thú kia, rồi lại nhìn Lê Nhu, cuối cùng, đưa mắt rơi vào lão giả trên người của, gương mặt lo âu, ngưng trọng, trong mắt lóe lên một tia nghi ngờ.
Tên lão giả này không phải là người ai khác, chính là Vạn Kiếm Các, Liệt Hỏa trưởng lão!
“ a a, trúng Mê Nguyên Châm của lão phu, lại tỉnh nhanh như vậy, quả thật không tệ. ” Liệt Hỏa trưởng lão hai mắt mở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-dien/2616072/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.