Trong mảng sương mù, thân hình Diệp Phi cẩn thận xuyên qua, con ngươi đen nhánh thỉnh thoảng quét qua bốn phía, địa phương này nguy cơ trực chờ tứ phía, hắn không dám có một chút khinh thường.
Ba ngày sau, Diệp Phi nghỉ ngơi ăn một chút lương khô, vỗ vỗ bụng, rồi lại tiếp tục lên đường, nhưng ánh mắt một mực chú ý bốn phía.
Một đoàn gió nhẹ lướt qua, sương mù như sôi trào, tự hồ hóa thành hình dáng các loài thú dữ tợn đang gầm thét, phối hợp cùng tiếng gió, tạo ra một cảnh tượng đầy quỷ dị.
Một ngày này, thân hình Diệp Phi đang hướng phía trước bay đi bỗng dừng lại, hia mắt tinh quang chợt lóe, suy nghĩ chốc lát, đầu ngón tay chớp động lưu quang, sau đó lại tiếp tục lên đường như không có chuyện gì xảy ra.
Cũng không biết trải qua bao lâu, bốn phía trống rỗng không một tiếng động, Diệp Phi không biết mệt mỏi đi về phía trước.
Bá một tiếng, chợt, dưới chân Diệp Phi quang mang chợt lóe, thân hình hướng một bên cấp tốc chạy trốn, chỉ để lại một đạo tàn ảnh.
Cùng lúc đó, hàn quang thoáng xuất hiện, ngay vị trí Diệp Phi vừa xuyên qua, mơ hồ có một thanh đao sắc bén xuất hiện giữa không trung.
“Cái gì? Lại có thể tránh thoát..! “ Lời còn chưa nói hết, trong hư không truyền ra một tiếng hét thảm, một tia máu tươi chảy ra.
Bá một tiếng, linh mang chợt lóe, đạo thân hình áo đen trung niên chợt hiển lộ thân hình, khuôn mặt nhìn Diệp Phi mang vẻ bất khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-dien/2615970/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.