Thấy Liễu Kiền có chút lúng túng, Vạn Phong Sơn vui vẻ, cười nói: “ Diệp đạo hữu, thật ra thì hai người bọ ta sở dĩ sẽ giễu cợt Thiệu Vũ, chỉ là bởi vì khi chúng ta đang đi trên đường, hắn mấy lần giễu cợt ngươi thể chất không bằng một đứa con nít.
Cho nên, chúng ta cũng là đang vì ngươi hả giận mà thôi, cũng không có muốn giễu ngươi, đúng không Liễu Kiền? ” nói xong, Vạn Phong Sơn nhìn một chút Liễu Kiền.
Nghe vậy, Liễu Kiền đầu như con gà con mổ thóc gật không ngừng, cười hắc hắc, xin lỗi nhìn Diệp Phi.
“ Nga, nói như vậy là ta trách lầm hai vị, thật ra thì ta cũng không quan tâm điều này, Thiệu Vũ cũng là nói lời thật, ta thể chất quả thật chưa ra hình dáng gì, bất quá, vẫn muốn cám ơn hai người. ” Diệp Phi cảm giác được hai người không có nói láo, nhưng sở dĩ hai người sẽ làm như thế, nói vậy, chắc là do mình quen biết Kim Tử.
Cứ như vậy,ở trong phòng ba người đang tán gẫu, nhưng Diệp Phi một mực không thế nào mở miệng, một lúc sau, hai người ngược lại cũng quen thuộc tính cách của Diệp Phi.
Trong lúc rãnh rỗi, Diệp Phi yên lặng ngồi tĩnh tọa tu luyện, mà Vạn Phong Sơn hai người tựa hồ rất là hợp ý, thường chung một chỗ đùa giỡn, bất quá tên thanh niên Thiệu Vũ, trừ buổi tối ngủ, ban ngày cơ hồ rất ít trở lại.
Cứ như vậy, hơn nửa tháng sau, Thiên Nhai Tông nhập môn đại điển, cũng rốt cục kéo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-dien/2615940/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.