Thật là một thứ thức uống thần kì - Tiểu Vũ nghĩ thầm- chỉ mới hít vài hơi mà cậu đã cảm thấy linh khí trong người luân chuyển nhanh hơn. Cậu nuốt nước miếng đánh ực một cái, nhận lấy ly rượu từ tay Hà thần y, uống một hơi hết sạch. Dịch thể trong miệng tan rất nhanh, chỉ để lại ngọt vị thoang thoảng trong miệng. Nhưng sự việc tiếp theo làm cậu run hết cả người, chỉ thấy đoàn khí nóng do dịch thể biến thành không theo thực quản xuống dạ dày mà lại xuyên đến Khai môn vừa mờ hôm qua, củng cố vững chắc lại chỗ ấy, rồi lại đi theo đường kinh mạch còn bế tắc nối Khai môn với Hưu môn mà xông vào, khiến cả người cậu chấn động. Chỗ khí thể đó còn đang đào sâu vào, cậu cảm thấy mình cần phải luyện hóa nhanh chỗ tốt này. Vì vậy cậu đứng lên làm một tư thế xin lỗi với mọi người, mọi người thấy vậy đều cười xòa. Phong Phi Vân nói:
-Bách hoa tiên dịch quả nhiên danh bất hư truyền, đệ có phải bây giờ cảm thấy khí huyết sôi trào, muốn nhanh luyện công để tích trữ công lực phải không? Để ta đưa đệ về phòng, xin mọi người hãy cứ tiếp tục dùng bữa.
Sau đó hắn dẫn Tiểu Vũ đang ôm bụng nhăn nhó đi làm cho người khó tính nhất là Phong Dạ cũng mỉm cười. Ra khỏi ngoài sảnh, hắn bắt đầu luyên thuyên với Tiểu Vũ:
-Ài đệ thật là may mắn nha. Ta đã xin tiểu bà nương đó 5 lần 7 lượt mà chưa uống thử được 1 ngụm. Nhưng mà đừng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444559/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.