Giờ Thìn, trước cửa Đông Kim Quang tu viện
Một con ngựa màu nâu đen đang đứng nhịp nhịp vó. Nó có một thân hình rất lực lưỡng, chỉ thân mình thôi đã cao quá cái đầu nhỏ của Tiểu Vũ. Trên cổ nó là một cái bờm đỏ rực vô cùng thu hút ánh nhìn, tựa như một ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt. Chỉ cần có người hơi hiểu biết về ngựa ở đây, liền sẽ biết được đây là loài ngựa Xích Thố quý hiếm, nổi tiếng dũng mãnh và mạnh mẽ, một ngày liền có thể chạy được cả nghìn dặm đường. Cái giá để mua được nó cũng vô cùng đắt đỏ, phải từ hàng trăm lượng vàng trở lên.
Ngoài ra, có tin đồn rằng loài ngựa này còn rất kén chọn người cưỡi, nếu không phải người đủ tài năng xuất chúng và có phẩm chất tốt đẹp thì sẽ bị nó hất văng không thương tiếc. Thế nên khi thấy Tiểu Vũ ngồi vắt vẻo trên thân ngựa một cách bình thường, thậm chí còn chất thêm 2 túi đầy ụ đồ ăn lên phía sau nó, phu dắt ngựa cảm thấy vô cùng sững sờ. Anh ta tự hỏi có phải hôm nay trời đất có biến chuyển gì bất thường không, lúc sáng ra nó còn hằm hè với anh cả buổi trời, suýt nữa tặng anh luôn một cước cho nó thân mật.
Tiểu Vũ chỉnh lại tay nải trên người, trong lòng tự hỏi sáng ra mình còn chưa vét hết chỗ nào trong nhà bếp không. Phía bên kia, Thừa Nam và đoàn tùy tùng của anh ta cũng đã lên ngựa. Thiên Thiên cô nương hôm nay vẫn diện một bô hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-chi/2444503/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.