Chương trước
Chương sau
Trước mặt của Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt đứng một cái Nữ Quỷ mặc huyết y.
Uhm, chính là Nữ Quỷ mà Trương Hàn chửi lúc mới vào mê cung.
Nữ Quỷ nghe được Trương Hàn lời chào, Nữ Quỷ xoay sang nhìn Trương Hàn rồi nở một cái nụ cười tràn đầy ý vị thâm trường.
Thấy nụ cười của Nữ Quỷ, Trương Hàn mặt càng xanh, hắn lúc này cảm thấy miệng mình có độc.
"Đã là Dẫn Khí Bát trọng rồi mà còn đi ức hiếp mấy cái tiểu tử Dẫn Khí Nhị,Tam trọng....Haha ta còn thấy nhục thay ngươi." Nữ Quỷ nhìn trước mặt mình Hắc Y Lệ Quỷ xem thường cười nói.
Sau đó Nữ Quỷ giơ tay lên một trảo đập đến Lệ Quỷ.
Phốc!
Không có giãy dụa, không có kêu gào chỉ có một tiếng phốc thế là tựu kết thúc, Lệ Quỷ cứ thế bị đánh tan.
Trương Hàn nhìn thấy Lệ Quỷ ở trước mặt của Nữ Quỷ không có một chút giãy dụa là bị đánh chết thì mặt xanh lè, mồ hôi lạnh đều chảy ướt lưng.
Thấy Nữ Quỷ lại nhìn sang mình, Trương Hàn có loại muốn đập đầu tự sát xúc động.
"Đại tỷ ngươi thật là mạnh mẽ, ngươi là mỹ nhân đẹp nhất ta từng thấy......" Trương Hàn cười nịnh nhìn Nữ Quỷ, miệng thao thao bất tuyệt nịnh hót, bộ dáng như liếm cẩu lâu năm.
Triệu Thiếu Kiệt thì ở bên cạnh mộng bức, nhưng thấy ánh mắt Trương Hàn nháy liên tục như là ám hiệu thì cùng tiến tới tham gia nịnh hót quân đoàn.
Nữ Quỷ nghe hai người nịnh hót thì ngẩng cao đầu ưỡn ngực như kiểu các ngươi nói đều là điều thừa nhưng bên miệng thì vẫn nói: "Haiz, ta cũng không có như các ngươi nói vĩ đại như vậy!"
Mặc dù nói thế nhưng khóe miệng nụ cười đã bán đứng nàng.
Thấy trong ngữ khí của nàng không có muốn giết người ý định, Trương Hàn nhãn thần sâu bên trong hiện lên vẻ mừng như điên, rồi lại điên cuồng tâng bốc Nữ Quỷ:"Đại tỷ ngươi nói như vậy là sai, vẻ đẹp của ngươi như hạo nguyệt tinh thần......"
Trương Hàn không biết mình nói bao lâu, nhưng hắn biết mình nói những lời ghê tởm đến hắn còn phát ớn nữa là.
Nhìn Triệu Thiếu Kiệt trợn mắt ngoác mồm nhìn mình, Trương Hàn bỗng nhiên có loại muốn tìm hố chôn mình cảm giác.
Còn Nữ Quỷ lúc này còn đang mê mẩn những lời tâng bốc của Trương Hàn, một hồi sau nàng cười quái dị hỏi Trương Hàn:
"Hắc, ta nhớ rõ hình như trước đó có ai đó từng nói cái gì ta rất xấu, xấu kinh xấu khủng, xấu không cho người sống các thứ?"
Câu hỏi này trực tiếp làm cho Trương Hàn nghen lời, hắn nhìn xuống đất chơi chơi ngón chân.
"Ta cũng không cố ý a." Trương Hàn vừa thì thầm vừa chơi ngón chân như kiểu ta là trẻ con ta không cố ý a.
"Haha, được rồi không đùa các ngươi, ta dẫn các ngươi đi một nơi."
Nói xong nàng không để ý đang mộng bức Trương Hàn hai người, trực tiếp cầm tay họ rồi bay thẳng vào tường cây của mê cung.
"Sắp tông vào a!" Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt cùng hét lên.
Thế là hai người nhắm mắt lại nhưng mà trong tưởng tưởng đau đớn cũng không có tới thế là hai người mở mắt ra.
Nhìn Nữ Quỷ trực tiếp cầm tay hai người xuyên qua mê cung, tới lượt Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt há hốc mồm.
"Ngươi, ngươi làm sao làm được?" Triệu Thiếu Kiệt há mồm nhìn Nữ Quỷ.
"Haha bởi vì cả mê cung này là do ta tạo ra." Nữ Quỷ thâm trường nhìn Triệu Thiếu Kiệt, ánh mắt có chút hoài niệm nói.
Cũng không đợi Triệu Thiếu Kiệt hỏi tiếp thì Nữ Quỷ thả hai người xuống cười nói:"Tốt! tới nơi rồi!"
Nhìn xung quanh chỉ có 4 bức tường Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt xung quanh cơ thể bốc lên từng dấu chấm hỏi.
"Haha xem ta!" Nữ Quỷ cười cười, sau đó từ trên ngón tay mình lấy ra một cái giới chỉ ném thẳng xuống đất.
Ầm ầm!
Xung quanh phát ra từng đợt quang mang, ầm ầm thanh âm bên tay, từng đợt Ma Văn trên vách tường hiện lên.
Không biết qua bao lâu thì trước mắt Trương Hàn hai người cảnh tượng hoàn toàn thay đổi.
Chung quanh cảnh vật là một mảnh thế ngoại đào nguyên bị núi xanh bao quanh còn có một ít thác nược từ suối chảy vào, đồng bằng có, rừng rậm có, hồ có, Linh Khí bức người đều hóa vụ có thể nói là Tiên cảnh nhưng lại không có bất kì tiếng động hay sinh vật nào khác ngoài ba người thì lại thêm phần quỷ dị cho nó.
"Nơi này thật sự là Mê cung?" Trương Hàn hoàn toàn bị cảnh vật xung quanh chấn động.
Bỗng dưng hắn thấy dưới chân mình trải dài Tử sắc Quang đoàn, hắn kêu lên sợ hãi nhìn chung quanh:"A! Cái này là Kim Lân Thảo, Xích Chu Hoa....còn có Tử Huyền Quả!"
Toàn bộ nhưng Linh Dược Trương Hàn vừa nói đều là Tứ phẩm Linh Dược nhất là Tử Huyền Quả càng là Ngũ phẩm Linh Dược!
Càng nói Trương Hàn và Triệu Thiếu Kiệt hô hấp càng gấp, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng trông cực kì đáng yêu.
Nữ Quỷ thấy hai người như vậy thì không chịu nổi xúc động mà lại gần véo mặt Trương Hàn cười nói:"Tiểu đệ đệ ngươi kiến thức không yếu a, mấy loại hạ đẳng dược vật như vậy đều thuôc rõ."
Trương Hàn cố gắng tránh thoát ra khỏi ma trảo của Nữ Quỷ thì bỗng dưng Triệu Thiếu Kiệt cà lăm nói:"Hạ...hạ...đẳ...đẳng..dược vật?!"
Trương Hàn mặt trực tiếp cứng lại không tiếp tục giãy dụa nũa mà là vẻ mặt nịnh hót nói:"Đại tỷ vậy cao đẳng dược vật của ngươi đâu?"
"Ăn." Nữ Quỷ cười hai mắt cong như nguyệt nhẹ nhàng phun ra một chữ làm cho Trương Hàn hai người tâm như đao cắt.
'Ăn,ăn,ăn,ăn....." Trương Hàn lúc này trong đầu chỉ có một chữ ăn mà thôi, thậm chí hắn có một loại khóc xúc động.
"Nếu ngươi ăn hết những cao giai Linh Dược kia thì ít nhất ngươi cũng phải Trúc Cơ cảnh nhưng tại sao ta cảm thấy khí tức của ngươi không tới Trúc Cơ cảnh." Triệu Thiếu Kiệt nhíu mày nói ra mình nghi vấn.
"Tiểu đệ đệ, tu vi của ta thấp như vậy là cũng có lí do." Nữ Quỷ lắc lắc đầu.
"Năm đó ta chết đi thì lựa chọn chuyển sang Quỷ Đạo trùng tu, nhưng do một vài nguyên nhân mà Quỷ Hồn trọng thương không thể nói rõ cho các ngươi được, những cao giai dược vật kia bị ta ăn hết để trị thương Quỷ Hồn nên tu vi của ta không quá cao."
Càng nói cả cơ thể nàng phát ra một loại oán khí, ánh mắt tràn đầy vẻ cừu hận.
"Ta Quỷ Hồn khi lành thì phát hiện một chuyện, chính là trong vết thương cũ cho dù lành nhưng để lại trong Quỷ Hồn của ta một loại đặc thù lực lượng khiến cho Linh Khí, Dược Hiệu không thể nào làm cho ta hấp thu được."
"Ác như vậy!" Trương Hàn nhíu mày nói.
"Đúng bọn họ chính là như vậy độc ác! Suốt ngày tỏ vẻ đạo mạo rồi cách làm thì lại hung ác không chừa cho ngươi một tí đường sống nào! Ngoài miệng còn nói cái gì trừ ác cho dân!" Nữ Quỷ âm lãnh nói.
"Ta đã ở đây hơn 3000 năm, trước khi chết cả mê cung là do ta dựng lên nhưng tu vi thì trì trệ không tiến vẫn là Dẫn Khí Cảnh."
"Từ từ, không phải mê cung này là do vị tiền bối gì đó trước khi chết xây dựng lăng mộ làm vật thử thách sao?" Triệu Thiếu Kiệt nhíu mày nói.
"Xùy, Tiểu đệ đệ ngươi nghe ai nói?" Nữ Quỷ xùy cười nhìn Triệu Thiếu Kiệt."Mê cung là do Liễu Như Mộng xây, tên tiền bối mà ngươi nói thì càng giống như tu hú chiếm chỗ chim khách, hắn trước khi chết cảm thấy phía dưới có Địa Hỏa tưởng thế là xây dựng lăng mộ ở đây hòng tưởng trấn áp thân thể bên trong Thi Khí để thân thể không bị Thi Biến."
"Hahaha nhưng mà tên đó thực sự, thực sự rất ngốc, tên đó thấy rõ ràng Mê cung bên trong Quỷ vật cũng không thử xem Địa Hỏa đó là Dương hay Âm thuộc tính thì đã trực tiếp xây dựng lăng mộ của mình ở đây hahaha!" Vừa nói nàng không thể không cười ra tiếng.
Liễu Như Mộng nói tiếp:"Haha ta chưa từng thấy ai muốn trấn áp Thi Khí trong cơ thể mà lại chọn Quỷ Hỏa trấn áp cơ thể."
Trương Hàn, Triệu Thiếu Kiệt không có cười mà là da đầu sửng hết, mồ hôi lạnh đều chảy.
Trương Hàn bỗng dưng hỏi:"Mà này Đại tỷ, nếu như theo cách ngươi nói thì ngươi là đại lão trùng tu, mà sao bộ dáng của ngươi lại xấu với thảm như vậy?" Vừa nói xong hắn cảm thấy chính mình có vẻ như nói sai ở đâu đó thế là hắn tựu che mình miệng, ánh mắt hoảng sợ lui về sau.
Liễu Như Mộng mặt đầy hắc tuyến nói:"Tiểu đệ đệ, ngươi thấy xung quanh ta có đồ trang điểm không, có thấy mặt trời không, ta đã không trang điểm, chỉnh chu hơn 3000 năm rồi ngươi nghĩ ta đẹp được sao?!" Nói xong nàng trực tiếp đến gần bóp mặt Trương Hàn.
"Uhm, ta có đồ trang điểm này tỷ tỷ ngươi dùng không?" Triệu Thiếu Kiệt nhìn Trương Hàn vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc thì từ trong Túi trữ vật lấy ra đồ trang điểm nói.
Thấy trên tay Triệu Thiếu Kiệt đồ trang điểm, Liễu Như Mộng mắt sáng lên không nói tiếng nào cầm lấy rồi không biết chạy đi đâu.
Trương Hàn nhìn Triệu Thiếu Kiệt quái dị nói:"Ngươi cái đàn ông con trai, đồ trang điểm dùng làm gì mà đem theo?"
Trương Hàn trong suy nghĩ:'Thảo! Con mẹ nó tên này thật sự quá nương, ngực mềm như thế, còn hay khóc, giờ con mẹ nó đồ trang điểm đều có."
Trương Hàn lui về sau cách ra khoảng cách với Triệu Thiếu Kiệt.
Triệu Thiếu Kiệt: 'Xong! xong! chẳng lẽ hắn nhận ra cái gì?'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.