Chương trước
Chương sau
"Con mẹ nó!! Tại sao ngươi lại bị thứ này cuốn lên!?"
Trương Hàn hét lên.
"Ngươi...nghĩ ta...muốn sao?!"
Một giọng nói đứt quãng suy yếu vang lên.
Trương Hàn ở trước mặt lúc này là Triệu Thiếu Kiệt đang bị đỏ bừng hết cả mặt, tay chân cổ hắn đều bị từng sợi dây đằng trói buộc.
"Ngươi...còn sao....không...nhanh lên cứu ta.....ngươi...nghĩ....thấy ta.....bị....trói....ch..."
Lời còn chưa kịp nói xong hắn liền mắt trợn trắng, bên khóe miệng từ từ chảy ra bọt trắng.
Triệu Thiếu Kiệt lúc này muốn hỏng mắt, hắn biết lúc này cơ thể của mình ra sau, nếu như trong vòng 5 phút hắn không thể cứu mình thì chỉ có bước phi thăng đi gặp tổ tiên.
Nhìn trước mặt chính mình Thực Nhân Quỷ Thụ, Trương Hàn tê cả da đầu.
"Em gái ngươi!! Ngươi sao lại chọc thứ này rồi bây giờ lại bắt ta dọn bãi!"
Triệu Thiếu Kiệt may mà lúc này ý thức đang hôn mê, nếu không thì sẽ chỉ vào mặt Trương Hàn chửi: 'Ngươi còn dám nói câu đó, ta đi theo ngươi chạy loạn hơn nửa tiếng! Bên trong nguy hiểm ngươi biết không! Ta đã bảo vào trong thì lấy tốc độ nhanh nhất tập hợp mà ngươi suốt ngày chạy loạn, ngươi biết trên đường đi nó khổ bao nhiêu sao a a a?!'
Nói thế thôi nhưng Trương Hàn vẫn gọi ra Bất Tử Ma hồn tiến lên hòng ý đồ cứu giúp Triệu Thiếu Kiệt.
'Thực Nhân Quỷ Thụ.....Tứ cấp Linh Thụ....Bên trên cây có kết Quỷ Diện Hoa là thuộc Tứ cấp Linh dược.'
Càng tiến gần Thực Nhân Quỷ Thụ, ở bên trên tán lá hắn ẩn ẩn nhìn thấy 3 bông hoa nhìn như ghê tởm mặt quỷ.
Quỷ Diện Hoa là Linh Dược trong cả hai đan phương của Trương Hàn, thế nên hắn điều tra rất kĩ với Linh Dược này nên muốn hái được Quỷ Diện Hoa có bao nhiêu kinh khủng hắn quá rõ ràng.
"Thế nhưng là kết ra 3 đóa Quỷ Diện Hoa Thực Nhân Quỷ Thụ!"
Trương Hàn ngưng trọng nhìn trước mặt chính mình Quỷ Thụ.
Thực Nhân Quỷ Thụ nhìn xem biểu hiện thì thực lực ít nhất cũng là Ngũ trọng Dẫn Khí cảnh, mà điều đáng sợ nhất không phải tu vi mà là độc tố và sức bền của quỷ đằng.
"Kết ra 3 đóa Quỷ Diện Hoa! Ta chỉ có một phần ba cơ hội!"
Thực Nhân Quỷ Thụ xưa nay chỉ kết hoa không kết quả, toàn bộ năng lượng tu vi đều dồn vào Quỷ Diện Hoa, mà bình thường Quỷ Diện Hoa chia ra 2 loại.
Mẫu thể Quỷ DIện Hoa và Tử thể Quỷ Diện Hoa, Mẫu thể là nơi chứa nhiều tu vi nhất và cũng là sinh mệnh cội nguồn của Quỷ Thụ, Tử thể khi hái xuống thì cũng chỉ là suy yếu một chút thực lực không có đáng kể tí nào đối với Quỷ Thụ.
Nếu như Trương Hàn hái sai thì đến lúc đó thì Triệu Thiếu Kiệt chỉ có nhặt xác phần.
Càng ngày càng đến gần Quỷ Thụ thì bỗng nhiên một tiếng xé gió có vật gì đó phóng tới Trương Hàn.
Vù!!
Trương Hàn lạnh hết cả lưng sau đó lấy tốc độ nhanh nhất né ra bên phải.
Bành!!
Dưới đất nổ tung, bụi cát bay tứ tung.
Trương Hàn nhìn trước mắt cái này Quỷ Đằng, đen thui còn có gai nhọn xung quanh, đầu dây như độc xà sắc bén và hiểm độc.
"Nếu như lúc nãy không né nhanh, ít nhất ta cũng trọng thương."
Hắn thử nhìn chung quanh xem có còn lại Quỷ Đằng hay không thì trước mắt hắn cái này Quỷ Đằng động.
Nó đâm thắng về phía ngực Trương Hàn, đầu dây sắc bén như muốn xuyên thắng ngực hắn.
Thấy vậy Trương Hàn tầm mắt co rụt lại, rút kiếm ra một trảm: "Canh Kim Sát Kiếm chi Canh Kim Ngưng Kiếm!"
Kiếm vừa xuất, Canh Kim ngưng tại lưỡi kiếm chém thẳng hướng Quỷ Đằng.
Keng Ầm!!
Kiếm khí va chạm Quỷ Đằng ngược lại không có chém đứt nó mà lại phát ra từng tiếng kim loại va chạm, hỏa vang bắn tung tóe, cả hai đều không làm được gì nhau mà là đang giằng co!
Còn Trương Hàn lúc này thì mượn nhờ lực đẩy cú cuộc va chạm đó mà phóng thẳng lên phía trước.
Hắn nhìn đang cùng kiếm khí đối oanh Quỷ Đằng không thể không hít một hơi khí lạnh: "Tê! Thế nhưng cùng ta Canh Kim Ngưng Kiếm đối oanh mà không có tí việc gì xảy ra!"
Trong lúc Trương Hàn đang thẩn thờ nhìn kiếm khí cùng Quỷ Đằng giằng co thì dưới đất hơi rung rẩy như có gì đó đang muốn đi ra.
Ầm! Bành!!
Một cái Quỷ Đằng từ dưới đất nhào ra sau đó nhanh đến Trương Hàn còn không kịp phản ứng bành một cái đập vào lưng hắn.
"Phốc!!!"
Trương Hàn bị đánh bay về phía Quỷ Thụ, Quỷ Đằng đánh vào lưng hắn vết thương lúc này nhão nhoẹt màu sắc không có huyết sắc kinh dị mà là tím đen một khối lớn ẩn ẩn còn có gai độc dính bên trong, hắn khí huyết điên đảo không thể không phốc một tiếng mà thổ huyết.
Bỗng nhiên từ dưới đất bỗng nhiên xông ra 5 căn Quỷ Đằng tạo thành tấm lưới hòng khóa hắn lại.
Thấy vậy Trương Hàn nhãn thần hiện ra phệ huyết quang mang, răng hắn cắn chặt, trán gân xanh cuồng nhảy.
Tay hắn cầm Âm Xà Kiếm, huyết đồng bên trong hiện ra ngoan lệ thần sắc, cắn răng nghiến lợi phun ra từng chữ: "Tốt! Đều là ngươi tại ép ta! Bạch Hổ Tuyệt Mệnh Kiếm!!"
Trương Hàn cầm kiếm phóng tới Quỷ Đằng trảm.
Kiếm quang hiện ẩn ẩn còn nghe thấy có một con Bạch Hổ đang gào thét, kiếm thân bên trên thì đang bị hai loại huyết quang và kim quang quấn quanh mà trảm về phía Quỷ Đằng.
Xùy!
Kiếm quang nơi lướt qua không có một cái Quỷ Đằng nào lành lặn, toàn bộ đều như là đậu phụ chỉ cằn nhẹ nhàng lướt qua là bị cắt ngang lưng.
Vốn là Canh Kim Sát Kiếm cũng không có lực lượng mạnh như vậy, mà là hồi nãy khi dùng ra Canh Kim Sát Kiếm Trương Hàn có chỗ hiểu ra.
"Kiếm này chỉ dùng để giết người, ngươi không chết chính là địch nhân vong, lòng mang từ chí mà tiến nhất kiếm có thể trảm vạn quân!"
Trương Hàn khóe miệng khẽ cong thì thầm, huyết quang bên trong đồng tử càng ngày càng đậm.
Hắn Tứ Linh Kiếm Pháp bên trong Canh Kim Sát Kiếm rốt cuộc thì tu lên Tiểu thành!
"Phốc!"
Bỗng nhiên Trương Hàn thổ huyết.
"Kiếm này lực lượng thân thể của ta vốn là có thể gánh được nhưng mà thân trúng độc lại giảm cơ năng của thân thể ta!
Lúc này tiếp tục sử dụng nó chả khác nào tự tổn 800 thương địch 1000!"
Trương Hàn cười khổ, sau đó cảm thấy lưng của mình mát lạnh vết thương thì Bất Tử Ma hồn đã chữa cho toàn bộ ngay cả gai độc cũng tự động đẩy ra, độc tố thì không biết lúc nào đã biến mất mà hắn còn ẩn ẩn cảm thấy bên trong độc tố bị chính hắn Huyết Độc chung hòa rồi hấp thu.
Bỗng nhiên Trương Hàn mắt sáng lên: "Đúng! Huyết Độc của ta có thể ít nhất suy yếu đi Quỷ Đằng nhờ vào nó ta có thể nhiều hơn khoản trống xông vào."
Trương Hàn bỗng nhiên nhìn Triệu Thiếu Kiệt thấy hắn đang bị Quỷ Đằng từ từ kéo vào tán lá.
Với tốc độ của hắn cùng với bị Quỷ Đằng cản lại thì chỉ có nhặt xác phần.
Thấy vậy hắn thở dài:"Ai! vẫn là chết rồi, vậy thì ta cũng không nên mạo hiểm!"
Không biết có phải hay không nghe thấy tiếng Trương Hàn thở dài mà bỗng nhiên Triệu Thiếu Kiệt quằn quại hòng phản kháng, cầu sinh dục có thể nói là bạo biểu, miệng còn thấp giọng phát ra ô ô tiếng khóc.
Trương Hàn:............
Triệu Thiếu Kiệt lúc này mà có thể hét lên thì sẽ chỉ vào mặt Trương Hàn và nói: Ta rất tuyệt vọng được không, ngươi còn đứng đó mong ta chết! Không nhanh lên cứu ta a! Mẫu thân nói đúng, trên thế gian này điêu dân luôn muốn hại trẫm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.