Sáng sớm.
Cả thế gian dường như đang bừng tỉnh theo ánh nắng mặt trời.
Có vô số tiếng xột xoạt từ khắp bốn phương tám hướng truyền trong gió mà đến, lọt vào tai Trương Bình.
Bây giờ đã vào thu, tiết trời bắt đầu chuyển lạnh.
Mấy chục vạn tín đồ đã rời đi, nhưng từ bốn phương tám hướng lại có nhiều người Vân Tần đang chạy đến.
Phần lớn người Vân Tần chạy tới đây đều là người Vân Tần bình thường, trong đó có không ít lão ấu, phụ nữ và trẻ em.
Bọn họ đều nghe được tin tức, nên chạy tới đây trợ giúp cho tiểu Lâm đại nhân mà họ kính yêu.
Chỉ dựa vào âm thanh xột xoạt trong tiếng gió truyền đến, Trương Bình có thể khẳng định người Vân Tần chạy tới đây còn nhiều hơn số tín đồ ban đầu của hắn rất nhiều...Người Vân Tần chạy tới tựa như sóng triều vô tận.
Nhưng hắn lại không ngăn cản những người Vân Tần này, hắn cũng không muốn giết chết bọn họ.
Nếu như đối với những người Vân Tần này, Lâm Tịch là đại diện cho hi vọng và tốt đẹp hơn, là một giấc mơ cao cả, vậy hắn muốn đích thân hủy diệt giấc mộng này ngay trước mặt người Vân Tần.
Gió thổi qua từng gốc cây trong khu rừng, mặt trời dâng lên cao, một ngày mới đã bắt đầu.
Các lá cờ và màn cửa bên ngoài bảo tọa của Trương Bình bay phất phới, toàn thân hắn ta tựa như không có hồn lực chấn động, nhưng thân thể của hắn ta lại tựa như một thanh hồn binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098491/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.