Tại quận Hiếu Vệ cách thành Trung Châu khoảng một ngày đường, đang có một cuộc cãi vả giữa một người hầu quý tộc và một ông lão bình thường.
Trước cổng nhà ông lão này có một cây táo lớn, mà nhà của quý tộc kia lại ở sâu trong hẽm nhà ông lão. Mỗi khi kiệu lớn đưa quý tộc từ trong ra ngoài lại gặp phải trở ngại, nên vị quý tộc kia muốn chặt ngã cây táo. Nhưng cây táo đó lại do con trai ông lão đích thân trồng, sau đấy người còn này lại vì Vân Tần mà chết đi, nên đối với ông lão kia, cây táo này có một vị trí rất quan trọng trong lòng lão, cũng vì vậy mà ông lão kiên quyết không đồng ý.
Hàng xóm láng giềng vây xem càng lúc càng nhiều, tất cả đều cảm thấy vị quý tộc này thật không biết nói tình nói lý. Thật ra diện tích cây táo này chiếm lấy cũng không quá nhiều, mà cũng không phải không chặt cây táo thì kiệu lớn sẽ không qua được. Nếu như đốn ngã cây táo đó, tối đa cũng chỉ khiến con đường này trông rộng rãi hơn một chút.
Vị quý tộc đang ngồi trong kiệu lớn sau lưng người hầu.
Hắn là một nam tử trung niên mặc áo gấm sang quý, bên hông có đeo môt thanh trường kiếm, chuôi kiếm như ngọc, khắc họa phù văn hình lá trúc.
Nghe thấy tiếng tranh cãi càng lúc càng lớn, tên nam tử trung niên quý tộc này vén màn kiệu lên, nói người hầu lui ra sau, rồi mỉm cười tạ lỗi với ông lão.
Ông lão không ngờ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098485/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.