Sức mạnh đánh bay Lâm Tịch ra ngoài đã vượt xa sức mạnh Đại thánh sư mà chưởng giáo núi Luyện Ngục từng thể hiện ở Thiên Diệp quan. Mặc dù Lâm Tịch đã là Thánh sư, mà hiện nay cả thế gian này cũng chỉ có Trương Bình có sức mạnh thân thể mạnh hơn hắn, nhưng ngay nháy mắt bị luồng sức mạnh đó đánh bay ra ngoài, Lâm Tịch đã cảm giác được thương thế của mình đã nặng đến mức không thể nào chữa trị được.
Cho nên, ngay nháy mắt đối mặt với cảm giác tử vong, hắn lập tức sử dụng bánh xe màu xanh trong đầu mình.
Vừa trở lại một tức trước, Lâm Tịch lập tức bộc phát hồn lực để dừng thân hình đang lao xuống, đồng thời quát lớn với mấy người Cốc Tâm Âm, Nam Cung Vị Ương và Tần Tích Nguyệt đang theo sát sau mình.
- Đừng có đi lên!
Ba người đằng sau hắn lập tức dừng lại.
Trái tim Lâm Tịch đập mạnh liên tục, nếu như không có thiên phú Tướng Thần, vậy bây giờ hắn đã chết rồi. Một sự sợ hãi vô hình không ngừng từ trong lòng xông lên, khiến cho làn da bên ngoài của hắn trở lạnh, kết thành một lớp băng.
- Sao vậy?
Nam Cung Vị Ương nhíu mày lại thật chặt, nàng cực kỳ cảnh giác nhìn con đường băng đằng trước Lâm Tịch. Mặc dù không biết tại sao Lâm Tịch đột nhiên dừng lại, nhưng chỉ dựa vào khí tức quanh người Lâm Tịch, nàng có thể khẳng định được con đường bằng băng đằng trước vô cùng nguy hiểm.
- Để ta suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098448/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.