Chương trước
Chương sau
Ngươi làm tất cả mọi chuyện cũng vì ngươi cảm thấy không có thiên phú như ta, cảm thấy không công bình. Ngươi chịu rất nhiều đau đớn ở núi Luyện Ngục, nhưng ngươi có từng nghĩ ta đã từng trải qua những trận chiến như thế nào, chịu bao nhiêu đau khổ hay không? Sao ngươi có thể xác định tu vi của ta có được là rất dễ dàng?
Lâm Tịch nhìn Trương Bình, đau đớn nói:
- Có đi Đại Mãng hay không, có tu hành ma biến hay không, ngươi cho là bất công, nhưng ngươi vẫn có thể lựa chọn. Vân Tần nuôi lớn ngươi, học viện Thanh Loan dạy ngươi, giúp ngươi trở thành người tu hành...ngươi suy nghĩ thử xem, trước giờ chúng ta chiến đấu, cố gắng làm việc, là vì cái gì? Đã từ lâu rồi chúng ta không còn lựa chọn, bởi vì ta phải quan tâm đến bằng hữu của mình, phải vì người mà chiến đấu. Nhưng còn ngươi? Ngươi hủy diệt học viện Lôi Đình, chỉ vì muốn thấy ta còn có thể mỉm cười như ở Thiên Ma quật khi đã mất đi thê tử của mình sao?
- Ngươi nói rằng khi đối mặt với một bằng hữu như ngươi, ta còn có thể cười hay không sao?
Lâm Tịch cười thảm:
- Ngươi đừng quên Cao Á Nam không chỉ là thê tử của ta, còn là đồng học của ngươi, là bằng hữu của ngươi, đã từng chiến đấu với ngươi. Còn có mấy người Khương Tiếu Y, các lão sư như Từ Sinh Mạt, nhưng ngươi lại giẫm đạp toàn bộ ân tình dưới chân mình. Nữ tiềm ẩn Vân Tần kia chết vì ngươi, là mong ngươi có thể còn sống, có thể cống hiến cho học viện, nhưng ngươi hãy nhìn lại thử xem, ngươi đã biến thành cái gì?
- Đừng chỉ trích ta, ngươi cuối cùng không phải là ta, cũng không ai có thể thay đổi cuộc đời của ta và ngươi. Hơn nữa, ta không cảm thấy mình đã trở nên xấu hơn, chỉ cảm thấy chiến đấu vì mình là rất tốt.
Trương Bình nhìn Lâm Tịch đang cười thảm, chậm rãi nói:
- Khi nãy ta có nói sẽ nói cho ngươi biết những chuyện ngươi cảm thấy hứng thú, ngươi chỉ cần nói ngươi có muốn nghe hay không, nếu như không cần, ngươi không cần thiết phải nói nhảm nữa.
- Huống chi, nói nhiều hơn nữa cũng là nói nhảm, mấy người Cao Á Nam và Khương Tiếu Y sẽ không sống lại nữa.
Mang theo một tâm trạng vô cùng vui vẻ, Trương Bình nhìn Lâm Tịch, trào phúng nói.
Nam Cung Vị Ương cau mày lại, gần như chân mày co lại vào một chỗ.
Người hiểu nàng đều biết rằng nàng đang rất bực bội, rất có thể sẽ lập tức ra tay ngay.
Nhưng Lâm Tịch lại lắc đầu, ngăn cản nàng, đồng thời nói:
- Ta muốn nghe thử rốt cuộc hắn ta đã làm những chuyện gì rồi.
Trương Bình nhìn thoáng qua Nam Cung Vị Ương, sau đó lại lạnh lùng nhìn Lâm Tịch, nói:
- Hiện giờ ngươi có nghĩ rằng vì sao ta đã muốn đối phó ngươi, nhưng còn truyền cho ngươi phương pháp tu hành Thành Ma, thậm chí còn cao hơn ma biến?
Lâm Tịch nhìn hắn, không nói gì.
- Ta làm vậy không phải vì muốn ngươi tin tưởng.
Trương Bình nhìn Lâm Tịch, bình tĩnh nói:
- Ta làm vậy là đã suy nghĩ và chuẩn bị rất nhiều thứ.
Tần Tích Nguyệt không ngừng run rẩy, nàng rất muốn nói Trương Bình hãy câm miệng, nhưng nàng cũng muốn nghe thử Trương Bình đã chuẩn bị âm mưu gì.
Nàng đã được nhận truyền thừa hồn binh chấn âm mạnh mẽ của một cường giả học viện Thanh Loan, sau đó lại được Dạ Oanh truyền cho phương pháp tu hành chấn âm, nàng cảm thấy mỗi một âm thanh đều có quy luật của riêng mình, nàng cũng rất thích nghe các loại âm thanh, nhưng khi nghe thấy Trương Bình nói, nàng cảm thấy rất tức giận.
- Phương pháp tu hành Thành Ma là một loại tu hành mạnh mẽ nhất, nhưng điều quan trọng nhất chính là thôn phệ nguyên khí người khác.
Trương Bình lạnh nhạt nói:
- Nhưng bị động giết người và chủ động tìm người để giết là hai việc hoàn toàn khác nhau. Ta truyền cho ngươi Thành Ma, nguyên nhân quan trọng nhất chính là ta muốn xem thử để đột phá đến Thánh sư, sau khi giết chết nhiều người tu hành, liệu ngươi có mê luyến cảm giác như vậy hay không. Hoặc là trong tương lai, bất kể là nhìn thấy kẻ thù hay bằng hữu của mình, ngươi cũng rất muốn giết người đó, rồi thôn phệ nguyên khí. Đến lúc đó, ngươi nhìn bất cứ ai, người đó cũng không phải là bằng hữu hay thân hữu, mà chính là một đan dược còn sống, là một liều thuốc bổ để ngươi tăng sức mạnh mình lên. Tuy nhiên, ta thật sự không ngờ ngươi có một con Hải yêu vương còn sống, không cần giết người mà ngươi đã đạt đến Đại quốc sư đỉnh phong.
Đây là một ý niệm vô cùng bí ẩn và độc ác chí cực, Hoa Tịch Nguyệt cảm thấy tay chân của mình lạnh như băng giá, tựa như đang bị ngâm trong nước đá.
- Bây giờ nhìn thấy những người tu hành khác, ngươi luôn cảm thấy như vậy sao?
Lâm Tịch nhìn Trương Bình có nước da đen như sắt, giọng nói bắt đầu lạnh như băng:
- Ngươi luôn cảm thấy thiên phú của ta mạnh hơn ngươi, chẳng lẽ ngươi không lo lắng sau khi tu hành Thành Ma, ta luôn mạnh hơn ngươi hay sao?
- Đây chính là nguyên nhân thứ hai ta truyền cho ngươi phương pháp Thành Ma, tu vi sau này của ngươi vĩnh viễn không thể mạnh hơn ta.
Trương Bình nhìn ánh mắt của Lâm Tịch, đôi mắt toát lên thần sắc thương hại:
- Về cuộc chiến tiên ma của người tu hành cổ, mặc dù học viện Thanh Loan không có ghi chép xác thực, chỉ nói là học viện Thanh Loan rất có thể đã nhận được truyền thừa của Thanh Loan cung sau sơn mạch Đăng Thiên, nhưng khi ở Thiên Ma ngục nguyên, ta lại được nhận truyền thừa chân chính của Thiên Ma cung. Cho nên, trên thế gian này, ta là người tu hành duy nhất biết được cuộc chiến tiên ma của người tu hành cổ trước kia.
Chân mày Nam Cung Vị Ương hơi nảy lên một cái.
Cách suy nghĩ của nàng luôn đơn giản và trực tiếp, sau khi xác nhận Trương Bình là người đứng sau mọi âm mưu, nàng chỉ luôn muốn giết chết Trương Bình, sau đó mới suy nghĩ đến những chuyện khác.
Nhưng bây giờ nàng lại bắt đầu cẩn thận nghe những gì Trương Bình nói.
Bởi vì thế giới của người tu hành cổ đã bị hủy diệt, luôn luôn có nhiều truyền thuyết về việc này. Tuy nhiên, không có ai biết câu chuyện nào mới là sự thật, điều duy nhất có thể khẳng định chính là so với thế giới tu hành bây giờ, phương pháp tu hành hồn lực và thành tựu về phù văn của người tu hành cổ luôn luôn hơn xa. Chính những người tu hành hiện nay cũng công nhận người tu hành thế giới cổ xưa mạnh hơn bây giờ rất nhiều.
- Nhất niệm thành ma, nhất niệm thành tiên, đây chính là hai ý niệm hoàn toàn khác nhau trong thế giới tu hành cổ đã hoàn toàn tiêu vong.
Trương Bình chú ý tới Nam Cung Vị Ương đang lắng nghe mình.
Đối mặt với nữ Thánh sư đang được công nhận là mạnh nhất trong thế giới tu hành hiện nay, hắn luôn cảm thấy hứng thú và quan tâm.
- Nói một cách đơn giản, thế giới tu hành từng có hai phương thức tu hành mạnh mẽ hoàn toàn khác nhau. Một loại chính là sử dụng nguyên khí trời đất trong lúc chiến đấu, loại còn lại chính là không ngừng gia tăng sức mạnh của mình, không ngừng luyện thể, thu nạp càng nhiều sức mạnh vào trong cơ thể mình.
- Đối với thế giới tu hành, nghiên cứu phù văn là một việc mất rất nhiều thời gian và công sức. Nên hai phương pháp này đã tồn tại trong một thời gian rất dài, người tu hành muốn đi theo con đường nào thì sẽ tu hành con đường đó. Tuy nhiên, khi sự hiểu biết của con người đối với nguyên khí và sức mạnh bản thân ngày càng sâu sắc hơn, hai phương pháp tu hành này cũng đạt đến cực hạn.
- Vào thời kỳ đỉnh phong của thế giới tu hành, người tu hành sử dụng nguyên khí trời đất trong lúc chiến đấu, được gọi là tiên. Cường giả trong bọn họ có thể sử dụng cơ thể mình như là môi giới, không ngừng hút lấy nguyên khí trời đất, rồi phóng ra sức mạnh cường đại.
Trương Bình trào phúng nhìn ánh mắt của Nam Cung Vị Ương, nói tiếp:
- Ngươi có thể tưởng tượng rằng trong lúc chiến đấu, cơ thể người tu hành tựa như có vô số lỗ thủng, vô số nguyên khí trời đất cuồn cuộn rót vào thân thể hắn, sau đó thông qua hai tay hoặc là hồn binh mà phóng ra ngoài, thậm chí là sẽ không bị cạn kiệt, vĩnh viễn có một nguồn hồn lực mạnh mẽ dị thường. Ngươi có biết đây là nguồn sức mạnh khủng khiếp như thế nào không?
Nam Cung Vị Ương khẽ nheo mắt lại. Ánh mắt của Trương Bình càng khiến nàng không thích hắn hơn, nhưng hình ảnh mà Trương Bình vừa miêu tả lại khiến nàng cảm thấy rung động.
- Vậy còn tu ma?
Cho nên, nàng hỏi hắn với giọng điệu lạnh như băng, nhưng lại vô cùng chân chú:
- Họ thì thế nào?
- Thân thể của người tu ma mạnh nhất lại cứng cáp vô cùng, không thể phá hủy được. Hơn nữa, bọn họ có thể sử dụng phương pháp Thành Ma để không ngừng thôn phệ sức mạnh đối phương, biến thành sức mạnh của mình.
Khóe miệng Trương Bình nhếch lên, tạo thành nụ cười cổ quái:
- Ngươi cũng có thể tưởng tượng rằng trong lúc mọi người chiến đấu kịch liệt với nhau, những cường giả tu ma này lại không ngừng giết chết kẻ thù, không ngừng hóa thành sức mạnh của mình, đây là hình ảnh rung động cỡ nào? Hơn nữa, cứ mỗi khi giết chết một người tu hành đối phương, liền có thể lấy được sức mạnh, thậm chí sức mạnh bản thân còn tăng trưởng lên, hoặc chúng ta có thể nói một khi chiến đấu không chấm dứt, nguyên khí của người tu hành tu ma sẽ vĩnh viễn không cạn kiệt.
Nam Cung Vị Ương hít sâu một hơi, mí mắt nảy lên liên tục, hỏi:
- Như vậy vào thời kỳ đỉnh phong của thế giới tu hành, cường giả của hai phương thức tu hành này đã đại chiến với nhau?
- Nếu như chia thế giới bây giờ thành hai, những người tu hành dựa vào nguyên khí trời đất đã tụ tập ở phương bắc, gọi là tiên đạo. Mà người tu hành tu ma lại chiếm lấy phía nam, lập nên những tông môn cường đại như Thiên Ma cung trong Thiên Ma ngục nguyên.
Trương Bình gật đầu, nói:
- Người tu hành tu ma tất nhiên muốn giết chết người tu hành tu tiên để lấy đi nguyên khí, người tu hành tu tiên không muốn bị giết, cứ như vậy đại chiến với nhau, vô số người chết trận. Từ những quốc gia tu hành bị hủy diệt, dẫn đến thế giới tu hành cổ bị tiêu vong. Chỉ có những bộ lạc người tu hành nhỏ nhoi, thậm chí không biết thế giới tu hành xảy ra chuyện gì, mới có thể sống sót, cuối cùng trở thành chúa tể thế giới.
- Như vậy là không có ai chiến thắng trong đại chiến đấy?
Lâm Tịch lên tiếng, nhìn Trương Bình, nói:
- Hoặc là nói người tu hành tu ma cuối cùng vẫn bị thất bại, nếu không một nơi tu hành như Thiên Ma ngục nguyên lại bị tiêu vong, cuối cùng biến thành di tích hài cốt.
- Cũng có thể nói như vậy. Ta cũng hiểu ý của ngươi, ngươi muốn nói mặc dù khi trước người tu hành tu ma mạnh như vậy, cuối cùng vẫn thất bại, tựa như ta hôm nay, cho dù mạnh tới đâu, cũng không thể chiến thắng.
Trương Bình nhìn Lâm Tịch, bình tĩnh nói:
- Trong suốt quá trình đại chiến, người tu hành tu ma luôn chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, bởi vì phương pháp thôn phệ nguyên khí luôn nhanh hơn việc tích lũy dần dần. Mà thân thể của người tu hành tu ma lại quá mạnh mẽ, nên người tu hành tu tiên ngày càng ít hơn. Bởi vì không thể chiếm được nguyên khí bổ sung, nên người tu hành tu ma bắt đầu lâm vào hoàn cảnh xấu, cuối cùng lại xuất hiện chiến tranh giữa người tu hành tu ma và người tu hành tu ma.
- Chỉ là, lịch sử như vậy sẽ không tái diễn.
Trương Bình nhìn Lâm Tịch, nói tiếp:
- Bởi vì thế gian này chỉ còn hai người chúng ta là thành Ma.
Nam Cung Vị Ương lại cau mày.
Trương Bình nhìn nàng một cái, thản nhiên nói:
- Mặc dù ta đã nói cho hắn phương pháp tu hành, nhưng hắn lại không có những con côn trùng khiến người khác căm ghét kia để tu luyện. Những con côn trùng đó mặc dù rất ghê tởm, nhưng lại là dược vật cần thiết để tu hành ma biến, nên thân thể của hắn vĩnh viễn không thể mạnh hơn ta. Mỗi ngày hắn chỉ có thể đi tới trước một bước, mà ta lại có thể bước đến mười bước.
- Người tu hành Thành Ma, thân thể của họ chính là bình dung khí. Mặc dù độ dầy hồn lực của hắn gấp đôi người bình thường, nhưng thân thể của người tu hành Thành Ma, ngoại trừ việc dung nạp hồn lực ra, còn quan trọng ở tốc độ thôn phệ.
- Thân thể mạnh hơn có thể thôn phệ mạnh hơn, thời gian luyện hóa nguyên khí thôn phệ được cũng nhanh hơn.
- Ngoại trừ những việc này, còn có một việc vô cùng quan trọng nữa.
Giọng nói của Trương Bình bỗng trở nên vui vẻ:
- Thanh Loan cung đã từng là nguồn sức mạnh quan trọng của người tu hành tu tiên, từng có những người tu tiên vô cùng mạnh mẽ. Nhưng phương pháp tu hành giữa tu tiên và tu ma không hợp nhau, một khi đã bị ma biến thay đổi, vậy người tu hành tu tiên sẽ trở thành người tu hành tu ma, sau đó sẽ không thể tu hành tiên biến nữa.
- Cho nên, mặc dù thế gian này vẫn có phương pháp tu hành tiên biến vô cùng mạnh mẽ, có thể sử dụng nguyên khí trời đất vô cùng vô tận, vĩnh viễn không kiệt quệ, cho dù Lâm Tịch sau này có lấy được phương pháp này, hắn cũng không thể tu luyện được.
Trương Bình đột nhiên cười lớn, âm thanh lớn đến mức khiến cả địa cung bị chấn động:
- Cho nên, hắn nhất định phải trở thành Ma, hơn nữa còn là một Ma yếu nhất trong thế giới Ma, một Ma chỉ có thể vĩnh viễn ở bên dưới ta...một Ma yếu nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.