Núi Lôi Minh cách mấy trăm dặm sụp đổ hoàn toàn, tình hình cụ thể còn chưa truyền tới thành Trung Châu, nhưng mặt đất rung động đã khiến cho tuyết đọng trong thành Trung Châu rơi xuống, rất nhiều mái nhà bể tan tành, tường nhà xuất hiện vết rách.
Trong tầm mắt Hoa Tịch Nguyệt, có một ông lão rất mệt mỏi trở về nhà của mình, ngẩng đầu nhìn mái nhà tan hoang mà lòng đầy toan tính và lo âu.
Tại một nơi khác xa hơn, có một công xưởng hoang phế.
Công xưởng này thật quá rách nát, mái nhà và vách tường xung quanh bị hở, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã sập xuống. Cho nên, dù là tên ăn mày nghèo khó nhất thành Trung Châu, sợ rằng hắn cũng không muốn tới công xưởng rách nát này nghỉ ngơi.
Chỉ là, trong đôi mắt của Hoa Tịch Nguyệt hiện giờ, công xưởng rách nát trông không có gì lạ này, lại vô cùng kinh tâm động phách.
Bởi vì so với những nơi khác, tuyết đọng trên mặt đất xung quanh khu xưởng này tuyệt đối mỏng hơn một chút.
Hoa Tịch Nguyệt sững người nhìn công xưởng này một hồi, sau đó nàng lấy ra một ống sắt nhỏ màu đen, dùng sức xoay một cái, rồi giơ lên trời.
Một cột khói màu vàng dày đặc từ bên trong ống sắt nhỏ màu đen xông ra ngoài, bay thẳng lên trời cao, biến thành một cột khói ngưng tụ mà không tan.
...
Rất nhiều người dân trong thành Trung Châu cũng nhìn thấy cột khói màu vàng này.
Một số quan viên Vân Tần đầu tiên nhận ra, lập tức ra lệnh. Có một số quân đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098373/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.