Ảnh Tử Thánh sư thét lên vô cùng thảm thiết.
Phi kiếm bị đối phương phá vỡ, ngay cả cảm giác và tốc độ mà Thánh sư luôn kiêu ngạo cũng thua đối phương theo cách không thể nào hiểu được.
Trong tiếng hét thảm thương của hắn cũng bao hàm rất nhiều ý nghĩa.
Khi hét lớn như vậy, hắn đã coi người mình là một thanh kiếm lớn, mạnh mẽ đánh tới Lâm Tịch. Cùng một lúc, cánh tay trái của hắn đột nhiên duỗi thẳng, hóa thành tiểu kiếm, hồn lực cuồn cuộn từ đầu ngón tay thấm ra ngoài, mạnh mẽ đâm Lâm Tịch.
Ánh mắt của hắn mặc dù đã hoàn toàn mù, nhưng cảm giác của hắn vẫn còn tồn tại, nên phản kích của hắn cực kỳ bén nhọn.
Lâm Tịch không lui bước.
Sau khi hai mắt phát ra hai luồng quang minh, chính xác xuyên qua sương mù màu trắng lượn lờ, nhanh chóng đốt cháy hai mắt của Ảnh Tử Thánh sư, Lâm Tịch đã tiếp tục tiến lên, cầm chặt trường kiếm của mình.
Trường kiếm của hắn dán chặt vào cánh tay.
Cả người Lâm Tịch hiện giờ tựa như không có trọng lượng, hoàn toàn lơ lửng trên thân kiếm.
Cho nên, ngay khi Ảnh Tử Thánh sư phát lực, cả người của hắn tựa như đã hoàn toàn dung hợp với thanh kiếm này, bay ngược về sau với cùng tốc độ như Ảnh Tử Thánh sư.
Tay của hắn hợp với chiều dài thân kiếm, thậm chí còn dài hơn cánh tay của Ảnh Tử Thánh sư. Cho nên, mặc dù Ảnh Tử Thánh sư đã vung chỉ làm kiếm, nhưng sau khi đã vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098358/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.