Có bông tuyết từ trên bầu trời trấn Đồng Lâm bay xuống.
Khi hạt bông tuyết đầu tiên rơi xuống tiểu viện mà Lâm Tịch và những người tu hành trẻ tuổi của học viện Thanh Loan đang nghỉ ngơi, Cát Tường đã nhảy lên mái hiên, sau đó liên tục nhảy cao, hưng phấn đến mức muốn dùng móng vuốt màu đen nhỏ của mình để với lấy những hạt bông tuyết đó.
Nhưng ngay lúc móng vuốt màu đen của nó chuẩn bị chạm vào hạt bông tuyết đó, bỗng nhiên có một luồng ánh kiếm còn trong suốt hơn bông tuyết từ sân viện bên dưới phóng lên, sau đấy lại hướng xuống dưới.
Luồng ánh kiếm này mang theo một cơn gió, khiến cho hạt bông tuyết đó lại bị cuốn lên cao.
Cát Tường hơi mất hứng, nhưng khi nó ngẩng đầu truy tìm hạt bông tuyết đó, nó lại nhìn thấy trên trời cao còn có nhiều hạt bông tuyết khác đang đáp xuống, nên nó liền cao hứng lại.
Lâm Tịch đang ở bên trong căn phòng mà luồng ánh kiếm đó hướng tới.
Ngay nháy mắt luồng ánh kiếm đó mang theo cuồng phong đẩy mạnh cửa phòng hắn khép hờ, không khí sau lưng hắn cũng chấn động mạnh mẽ, có một luồng ánh kiếm khác từ phía sau hắn bay lên. Ngay sau đó, luồng ánh kiếm này chuyển động không ngừng trong không trung trước mặt hắn vô số lần, ánh kiếm tinh tế cùng với khí lưu không tiêu tan tạo thành những hình ảnh mông lung, giống như là ánh sáng hoàng hôn.
Luồng ánh kiếm trong suốt đẩy cửa vào va chạm với những ánh sáng hoàng hôn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098341/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.