Lão trí giả càng lúng túng hơn, dù sao ở những nơi như thành Lục Dã này, bình thường sẽ không có bất kỳ giao dịch nào diễn ra, nên ở vấn đề cò kè mặc cả, bất kỳ một thương nhân Vân Tần bình thường nào cũng am hiểu hơn bọn họ.
- Ta sẽ bảo Trì Vũ Âm tới đây, nói với ngươi tình huống của mấy tộc nhân kia. Nàng ta đã từng cùng với một số tộc nhân khác lập thành tiểu đội muốn đi giải cứu.
Lão trí giả này trực tiếp đổi đề tài, sau đấy quát lớn mấy tiếng với bên ngoài.
Một cô gái tóc xanh mắt xanh xinh đẹp nhanh chóng xuất hiện trước mặt đám người Lâm Tịch.
So sánh với Trì Tiểu Dạ, nàng ta trông lớn hơn vài tuổi, toát lên khí chất thành thục.
Bộ quần áo nàng ta đang mặc được bện lại từ một loại dây leo màu xanh đặc biệt, nhưng lại không phải là kiểu trường bào ngắn, mà chính là trang phục bó sát người.
Cách nàng ta ăn mặc cũng trông rất khác, mái tóc dài màu xanh lục được kết thành đuôi sam bỏ sau ót, mà hai bên hông lại có hai thanh đoản kiếm được giắt ngang.
Bởi vì vóc người nàng ta không cao lớn, nhưng lại toát lên vẻ oai hùng giỏi giang, nên Lâm Tịch lập tức nhớ tới một người khác ở thế giới kia mình từng sống. Cũng vì thế mà hắn bất giác cười lên, chào hỏi với thiếu nữ Yêu tộc này:
- Cô khỏe chứ, Laura ().
Trì Tiểu Dạ không thể nào hiểu được câu nói mê sảng của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098236/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.