- Các ngài nói không sai.
Lâm Tịch chân thành suy nghĩ một hồi, sau đấy ngẩng đầu lên, nhìn Nam Cung Vị Ương và ba trí giả Yêu tộc đang chăm chú nhìn mình.
- Chỉ là theo lời các ngài nói, các ngài sẽ không can thiệp vào bất kỳ tộc nhân nào...Vậy các ngài không sợ ta sẽ từ từ thay đổi bọn họ sao? Ta là một Tế ti Linh Tế Vân Tần, các ngài không sợ ý nghĩ của tộc nhân các ngài sẽ dần bị thay đổi?
- Ngay từ khi bắt đầu, ta đã thấy được ánh sáng trí khôn trong ánh mắt của ngươi.
Ông lão trí giả Yêu tộc dùng ánh mắt khoan hậu nhìn Lâm Tịch, như đang nhìn một đứa trẻ không ngoan ngoãn, chậm rãi lắc đầu, nói:
- Hơn nữa, ngươi có thể khiến Trì Tiểu Dạ tin tưởng, dẫn ngươi tới đây, ta càng không nghi ngờ năng lực của ngươi. Nhưng ngươi có đủ thời gian sao?
- Một người tu hành Vân Tần mạnh mẽ như ngươi, nếu không phải gặp vấn đề khó giải quyết nhất, như thế nào lặn lội vượt qua rừng Cổ Yêu xa xôi để tới đây van xin sự trợ giúp của chúng ta?
Sau khi hỏi ngược lại hai câu này, ông lão trí giả Yêu tộc nhìn Lâm Tịch, bình thản nói:
- Hơn nữa, ta luôn luôn cảm thấy tộc nhân của ta sẽ lựa chọn trốn tránh các ngươi.
Lâm Tịch trầm mặc một hồi, sau đấy nở một nụ cười rực rỡ, nhìn ba trí giả Yêu tộc rất đáng kính ở thành Lục Dã, nói:
- Ý của ngài chính là trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098231/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.