Mọi người cảm nhận được tử vong uy hiếp, lập tức biến sắc.
Ngay cả Nam Cung Vị Ương đã bình tĩnh trở lại, đợi chờ Văn Nhân Thương Nguyệt đi đến con đường cuối cùng cũng biến sắc.
Trong cảm giác của nàng, một kiếm này của Văn Nhân Thương Nguyệt tựa như một ngọn núi lửa phun trào.
Khi đứng trước miệng núi lửa, cho dù người tu hành có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể may mắn sống sót được.
Đây mới là sức mạnh tuyệt đỉnh của Văn Nhân Thương Nguyệt.
Nàng không thể tin được sau khi bị mấy người bên nàng liên tục vây công, bị đánh đến nỗi trọng thương như vậy, mà văn Nhân Thương Nguyệt vẫn có thể bộc phát một sức mạnh vô cùng kinh khủng.
Trạm Thai Thiển Đường không thể tin được.
Nhưng từ luồng khí tức không ai bì nổi này, hắn cảm thấy một luồng khí tức quen thuộc.
Hắn nghĩ tới điều gì đấy, nhưng càng lúc càng cảm thấy kinh khủng, nên thân thể không ngừng run rẩy.
Lâm Tịch cũng không ngờ Văn Nhân Thương Nguyệt đã bị bức đến tuyệt lộ mà vẫn có thể bộc phát một sức mạnh không tưởng tượng được.
Trong nháy mắt này, hắn thay đổi sắc mặt, đồng thời nghĩ tới một chuyện.
Ba ngón tay của hắn vốn đã chạm vào ba sợi dây cung Đại hắc, chuẩn bị quán chú toàn bộ sức mạnh của mình vào bên trong Đại hắc.
Nhưng đối mặt với một kiếm này của Văn Nhân Thương Nguyệt, hắn lại thả Đại hắc ra.
Hắn trầm mặc ngẩng đầu lên, bình tĩnh mà lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098206/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.