Phượng hoàng màu vàng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người ở thành Trung Châu.
Tại đường phố bị nhuốm máu, những tên thuộc hạ của Địch Sầu Phi bắt đầu vây lấy thi thể Địch Sầu Phi, cảm thấy cực kỳ bi thương.
Tiếng vó ngựa như sấm dừng lại, cả thành Trung Châu chợt yên tĩnh.
Rất nhiều người tu hành trong thành Trung Châu nhìn phương hướng Lâm Tịch biến mất, trầm mặc không nói.
So sánh với nhiều người tu hành khác, người tu hành trong thành Trung Châu thực sự kiêu ngạo hơn.
Họ kiêu ngạo là vì việc sinh tồn ở thành Trung Châu, trung tâm của Vân Tần, hùng thành lớn nhất thế gian là việc không dễ. So sánh với các tòa thành khác, sinh sống được ở thành Trung Châu là việc khó hơn rất nhiều. Họ kiêu ngạo còn vì bản thân thành Trung Châu cường đại...qua nhiều năm như vậy, cho dù là Thánh sư mạnh mẽ, cho dù là người tu hành của thánh địa tu hành như núi Luyện Ngục, cũng không dám bước chân vào thành Trung Châu.
Sau khi Trương viện trưởng rời đi, đã không còn bất cứ ai dám tàn sát tứ phương ở thành Trung Châu mà có thể bình yên vô sự rời khỏi.
Nhưng Lâm Tịch xuất hiện ngày hôm nay lại phá vỡ quy luật này.
Hơn nữa, cộng thêm việc lúc trước có đại trưởng lão núi Luyện Ngục xuất hiện trong hoàng thành, nên những người tu hành này bắt đầu cảm thấy thành Trung Châu đã không còn là thành Trung Châu như ban đầu nữa, mà họ lại lạnh lẽo nghĩ rằng qua nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098166/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.