Lữ Diệt Địch và Quan Dũng đứng trên tường thành nhìn Lâm Tịch. Mặc dù bọn họ được sinh ra sau khi Vân Tần lập quốc, chưa từng sống qua thời đại Trương viện trưởng đeo Đại Hắc tiến vào thành Trung Châu, nhưng bây giờ nhìn thấy hình ảnh Lâm Tịch đeo rương sắt nặng nề tiến vào thành Trung Châu như vậy, bọn họ cảm thấy rất rung động.
- Đừng nghĩ nữa, nói thẳng đi, hiện giờ ngươi đang lo lắng cái gì?
Nhìn chằm chằm vào Lâm Tịch đang đứng trong dòng người bước vào thành, Lữ Diệt Địch quay đầu, nhìn Quan Dũng bên cạnh, hỏi.
Quan Dũng trầm mặt, nhẹ giọng nói:
- Ta lo lắng hắn chết trong thành Trung Châu.
- Ta cũng như vậy.
Lữ Diệt Địch nheo mắt, nói:
- Những ý nghĩ xuất hiện trong đầu chúng ta bây giờ cũng chính là âm thanh tận đáy lòng, nên hiện giờ bất kể kẻ thù của hắn là ai, chúng ta đều cho rằng chúng ta nên đứng về bên hắn.
Quan Dũng hít sâu một hơi, nói:
- Có cần ngăn cản hắn không?
- Cản thế nào?
Lữ Diệt Địch lạnh lùng nói:
- Ngay cả việc hắn vào thành làm gì chúng ta cũng không biết, cản thế nào? Hơn nữa thân phận của chúng ta hiện giờ là gì? Chúng ta cản được sao?
Có một số việc, nhất là việc ở tiền tuyến, căn bản không thể giấu các quân nhân được, có rất nhiều người biết đến.
Cho nên, mặc dù phần lớn các quân sĩ không biết Lâm Tịch đã đi đâu và đang tới đâu, nhưng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098148/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.