Hoàng cung sau lưng hoàng đế Vân Tần đã đổ nát, thành Trung Châu trước mặt hắn ta, có rất nhiều đường phố bởi vì những trận chiến trước kia với Chung gia, Giang gia và với Văn Huyền Xu vừa rồi mà bị tàn phá, thậm chí còn có một số căn nhà bị đổ sập, cỏ hoang mọc cao lên, gây nên một cảm giác hoang vu.
Nhưng hoàng đế Vân Tần vô cùng thỏa mãn.
Không phá thì không xây được.
Theo hắn nghĩ, đây chính là một cuộc sống mới, một thế giới mới.
Tựa như những con vật nhỏ màu đỏ tím mà tên văn sĩ mặc áo trắng bên cạnh Văn Huyền Xu đã thả ra, có sống thì mới có chết, nhưng cũng chỉ có chết đi sự sống mới được duy trì, đó là một cái chết ý nghĩa.
Cũng vì đã có quá nhiều người già chết đi, nên thế giới mới này mới trở nên ý nghĩa trong mắt Trưởng Tôn Cẩm Sắt.
...
Thời gian dần trôi qua.
Vào thời điểm cuối thu, nhiệt độ trên núi Luyện Ngục rốt cuộc đã hạ thấp một chút.
Trương Bình nắm chặt một văn thư màu hồng đen trong tay mình, sắc mặt rất tái nhợt, cả người không ngừng run rẩy.
Trong lúc run rẩy, mạch máu màu lam bên dưới lớp da của hắn bỗng nhiên căng phồng lên rất rõ ràng, tựa như có một đường phù văn dài muốn bay khỏi người hắn.
Trải qua chiến dịch nam phạt do Vân Tần phát động, chiến dịch hành tỉnh Nam Lăng, qua một thời gian dài giao chiến với đế quốc Vân Tần như vậy, hiện nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098116/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.