Năm sợi xích kim loại thật nhỏ từ từ thoát khỏi da thịt.
Những lời nói lúc trước của Lâm Tịch, cộng thêm Đại Hắc đang được ôm chặt trong lồng ngực, đã biến nỗi kinh hãi trong lòng lão Thánh sư Đại Mãng thành niềm vui vô hạn, tựa như có vô số cánh cửa đầy hấp dẫn và huyền bí đang từ từ mở ra trước mặt lão.
Lão có thể tưởng tượng được đằng sau những cánh cửa đấy chính là khung cảnh lão mang Đại Hắc trở về Đại Mãng, thấy tên của mình được những người kể chuyện đưa vào câu chuyện xa xưa, thấy tên của mình được ghi lại trong sử sách Đại Mãng.
Nhưng ngay nháy mắt năm sợi xích lạnh lẽo mang theo mùi máu tươi sắp hoàn toàn thoát ra khỏi da thịt của Hoa Tịch Nguyệt, cả người lão ta đột nhiên run lên, nỗi sợ hãi trong lòng bộc phát mạnh đến nỗi cả lưng lão đầy mồ hôi lạnh.
Lão ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, sự mừng rỡ như điên đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nét âm trầm và lạnh lẽo như đao.
Lâm Tịch không hối thúc lão Thánh sư Đại Mãng này.
Vào giai đoạn quan trọng nhất, thấy khuôn mặt lão Thánh sư Đại Mãng này biến hóa như vậy, hắn ta không thể không nhất thời nhướng mày lên.
- Lâm Tịch, ngươi thật sự rất lợi hại, thuật công tâm thật lợi hại.
Lão Thánh sư Đại Mãng trầm giọng nói:
- Chỉ tiếc là thất bại trong gang tấc.
Nhìn thấy Lâm Tịch không nói, nhưng lông mày dần nhướng lên, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098079/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.