Một đám quân nhân Vân Tần đang ngủ trong một cửa hàng.
Trên mặt đất cửa hàng này chỉ có một lớp chăn bông rất mỏng, nếu như nằm trên đây chắc chắn sẽ rất lạnh, nhưng các quân nhân Vân Tần này lại ngủ rất ngon giấc.
Đột nhiên có tiếng gầm khổng lồ từ nơi xa truyền đến.
Âm thanh này vừa vang vừa to, khiến cho cả cửa hàng run rẩy, sau đó bụi bậm từ trên mái hiên rớt xuống bên dưới.
Có mấy tên quân nhân cảm nhận được mặt đất chấn động nên ngồi dậy, theo trực giác nắm chặt binh khí trong tay mình, nhưng bởi vì bụi bậm rớt xuống trúng mũi miệng, nên bọn họ ho khan không thôi.
Sau đấy, tất cả quân nhân Vân Tần ở đây đều tỉnh dậy.
- Tiếng ồn gì vậy?
Một quân nhân Vân Tần trẻ tuổi, có vẻ nhập ngũ chưa lâu, ngay cả bàn tay cầm đao còn chưa bị chai, dùng một miếng vải đen che đi miệng mũi, đồng thời hỏi một quân nhân bốn mươi mấy tuổi bên cạnh mình.
Người quân nhân bốn mươi mấy tuổi đã chiến đấu nhiều năm này nheo mắt lại, lạnh lùng nói:
- Đây là tiếng hoan hô của bọn man rợ Đại Mãng kia, hẳn là bên góc tường thành phía nam.
- Bọn man rợ Đại Mãng này ăn phải thuốc gì vậy? Đã hai ngày rồi, chúng không ngủ mà cứ hét to như vậy.
Một gã quân nhân Vân Tần tức giận nói.
- Tiếp tục ngủ đi, đừng có quan tâm đến việc bọn chúng ăn thuốc gì. Chúng ta không ngủ, sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098058/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.