Trương Thu Huyền ngã xuống trước mặt đối thủ.
Ông ta cảm thấy mỏi mệt chưa từng có, đó là một cảm giác vô lực, suy yếu. Nhưng ông ta vẫn cố gắng ngẩng đầu mình lên, đồng thời ho khan quát to một tiếng:
- Ngươi dám đến biên giới Bàn Nhược sao?
Thế gian này chỉ có "Đại hắc" mới có thể bắn lên trời với khoảng cách xa như vậy, đánh tan Thần mộc phi hạc, cũng chỉ có "Đại hắc" mới có thể dùng một cây tên chấn nát toàn bộ hồn lực và thể lực của ông ta.
Cho nên, người xa lạ đang đứng trước mặt ông ta chính là tướng lãnh Đường Tàng đã từng giết chết một Phong hành giả học viện Thanh Loan, cướp lấy "Đại hắc", sau đấy sợ hãi tới mức không dám sống trong quân đội, chỉ dám ẩn núp trong thành Lưu Sa ở Đường Tàng.
- Đường Tàng rộng lớn, nhưng không có mảnh đất cho ta đặt chân, chỉ có thể liều mạng.
Người này chậm rãi lên tiếng, giọng nói lộ vẻ cô đơn.
Xuất hiện trong tầm mắt Trương Thu Huyền là một nam tử đã bị thời gian tiêu hao đi tất cả hào khí và ý chí chiến đấu, mài đi các góc cạnh trên khuôn mặt, không một chút uy nghiêm hay khí thế, chỉ còn lại sự cảm hoài và mất mác. Mái tóc của người này đã bị nhuộm trắng, khóe mắt hằn sâu những nếp nhăn.
Trương Thu Huyền không quan tâm đến tên nam tử đã ẩn giấu tên họ nhiều năm, thậm chí không có bao nhiêu người ở Đường Tàng biết hắn là ai, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097878/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.