"Phốc!"
Một âm thanh trầm thấp vang lên.
Phần áo đầu bả vai Chân Khoái vỡ vụn, cây tên kim loại màu đen mạnh mẽ đâm vào đầu vai của hắn. Hồn lực trong cơ thể hắn liều mạng chống cự, khiến cho cây tên này không thể xuyên thấu vào bên trong được, chỉ tạo một vết thương sâu khoảng một ngón tay.
Nhưng việc vận chuyển hồn lực vượt quá cực hạn, cộng thêm lực đánh do cây tên này tác động vào, khiến cả người hắn trở nên đau đớn dị thường.
Sau khi đau đớn quát khẽ một tiếng, đồng thời lui về sau một bước, hắn ho ra một ngụm máu tươi.
Khi Chân Khoái ho ra một ngụm máu tươi, Trạm Thai Thiển Đường cũng ho ra một ngụm máu.,
Máu của Chân Khoái có màu đỏ, nhưng máu do Trạm Thai Thiển Đường ho ra lại là màu đen.
Sau khi ho ra một ngụm máu đen này, thân thể to lớn sau khi ma biến của Trạm Thai Thiển Đường đã nhỏ đi một chút, sợi xích đỏ bừng trong tay cũng không đỏ ngầu nữa.
Dù sao ma biến cũng chỉ là thủ đoạn kích thích tiềm năng của một người tu hành, Trạm Thai Thiển Đường biết thời gian ma biến của mình đã tới lúc, sau đấy sẽ vô cùng suy yếu. Nhưng khi nhìn thấy Lâm Tịch bắn tên, Chân Khoái bị thương ho ra máu, hắn lại có lòng tin hơn.
Thân thể suy yếu, nhưng ánh mắt của Trạm Thai Thiển Đường càng lúc càng sáng.
Trong nháy mắt này, hắn xoay người, vận chuyển toàn bộ sức mạnh còn lại trong cơ thể không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097685/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.