Cao Á Nam không đánh Lâm Tịch, ngược lại còn để hắn nắm chặt tay nàng.
- Trong núi rừng, cây cối càng cao càng dễ bị gió thổi. Ngươi có bí mật thiên phú Tương Thần, không được để cho ai biết, kể cả phụ thân ta.
- Tại sao?
Lâm Tịch nhất thời nghĩ đến những đôi nam nữ uyên ương si tình bị phụ mẫu cầm gậy đánh, bất giác hỏi:
- Ông ấy không đồng ý hai chúng ta sao?
Cao Á Nam lắc đầu, nói:
- Phụ thân đồng ý chúng ta ở chung một chỗ, nhưng cách nghĩ của phụ thân khác với học viện. Đối với những việc ngươi làm, phụ thân cũng có lời góp ý và phê bình. Hẳn phụ thân cũng biết ngươi rất mạnh, nhưng vẫn nằm trong tầm phụ thân quản lý được. Nếu như phụ thân phát hiện ngươi căn bản không thuộc sự quản lý của phụ thân nữa, nói cách khác, phụ thân cảm thấy không thể dạy dỗ ngươi như gia trưởng, ta sợ cách nghĩ của phụ thân sẽ thay đổi.
- Ta sẽ nghe lời ngươi, nhưng cho dù ông ta có phản đối thật, ta cũng không buông tay đâu.
Lâm Tịch cầm chặt hơn một chút, vô lại nói:
- Ta chắc chắn sẽ không buông tay.
Trong bóng tối Cao Á Nam trừng mắt nhìn Lâm Tịch, nhưng chỉ chốc lát sau nàng lại nhẹ giọng nói:
- Ta cũng không buông tay, chỉ cần ngươi không thay đổi.
Lâm Tịch nhất thời cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
- Trên người ngươi có gì vậy, sao lại thơm như thế, có thể cho ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097504/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.