Bên cạnh bờ sông gần phố cá trấn Đông Cảng, có một chiếc thuyền câu.
Hứa Sanh ngồi ở đầu mũi thuyền, trong những tiếng mặc cả giá tiền từ bên phố cá vọng lại, hắn ngồi yên nhìn mặt sông trước mặt.
Trước khi rời khỏi trấn Đông Cảng, Lâm Tịch đã nói với Hứa Sanh những lý lẽ tu hành của mình và cách làm thế nào để trở thành người tu hành.
Hứa Sanh tin Lâm Tịch nói đúng. Nhưng việc hắn muốn tu hành, muốn trở thành người tu hành lại là một con đường đầy chông gai.
Bởi vì hắn chỉ là con trai của một tiểu thương bình thường ở phố cá.
Từ lúc sinh ra hắn đã sống cùng với các loại cá ở đây, thân thể bị dính nước mặn, làm bạn với cá, trên người hắn có mùi cá vĩnh viễn không thể tẩy rửa được.
Con trai của một người bán cá, suốt ngày mặc cả với các tiểu thương khác, không làm tốt công việc bán cá của mình mà lại muốn tu hành...đây là một suy nghĩ rất khó vượt qua. Sau khi rời khỏi phố cá, bắt đầu tu hành, Hứa Sanh thậm chí còn có cảm giác sợ bị người khác biết mình đang tu hành, họ sẽ cười lớn lên vì ý nghĩ điên rồ này, đây là một việc rất xấu hổ.
Nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì.
Tiến cảnh của hắn không nhanh, nhưng hắn lại suy nghĩ cẩn thận ý nghĩa nhân sinh.
Mặc dù lăn lộn cả đời, làm việc với toàn bộ các cửa hàng buôn bán ở phố cá, nhưng cũng chỉ là một tên buôn cá.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097429/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.