- Thay đổi ý định?
Trì Tiểu Dạ ngẩng đầu, đôi mày đẹp như vẽ cau lại, nàng hoàn toàn không nhận ra khu vực đằng trước có gì đặc biệt so với các nơi khác.
- Tại sao?
Cho nên, nàng nghĩ một hồi vẫn không biết nguyên nhân gì khiến Lâm Tịch lại đột nhiên thay đổi ý định.
- Bên trong sông ngòi từ tính có núi đấy.
Lâm Tịch hơi lưu luyến thu hồi ánh mắt đang nhìn về một đường viền cao cao đằng xa, vô cùng phấn khởi nhìn Trì Tiểu Dạ nói.
- Thì sao?
Trì Tiểu Dạ không biết lâm Tịch nàng nghĩ gì, nhận thức của nàng đối với sông ngòi từ tính này chính là có chỗ lõm xuống, có chỗ đất cao hơn, đây là một việc rất bình thường.
- Tất cả cũng chỉ là đất từ tính mà thôi.
Vì thế, nàng bất giác bổ sung thêm.
- Một khi đất được đôn cao lên, cho dù bên trong không có đá, nó cũng được gọi là núi phải không?
Lâm Tịch cảm thán nói.
- Ít nhất cũng phải cao hơn năm trăm bước.
Trì Tiểu Dạ nhíu mày nhìn Lâm Tịch, nàng có thể nhận ra được sự vui mừng ẩn trong lời nói Lâm Tịch.
- Liên tục chạy nhiều ngày như vậy, ta rất mệt, cho nên, khi thấy ngọn núi này ta không muốn chạy nữa.
Lâm Tịch nhìn Trì Tiểu Dạ, lẳng lặng giải thích:
- Trường cung Thần lê của ta không phải là kim loại, có thể mang vào...Hơn nữa, một khi ở trên cao bắn xuống, uy lực tên của ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097394/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.