- Phải có người bước ra trước mới có thể thành lập sự tín nhiệm ban đầu.
Lâm Tịch suy nghĩ một hồi, rốt cuộc đã nghĩ thông suốt mình nên làm thế nào. Hắn ta nhìn thiếu nữ có đôi mắt xanh, nói:
- Ta sẽ là người bước trước...Cô muốn trốn ở đâu, ta sẽ dẫn cô đi.
Thiếu nữ có đôi mắt xanh kiên nhẫn nhìn hắn, hỏi:
- Vậy ngươi định khi nào sẽ để ta minh tưởng tu hành?
Lâm Tịch nói:
- Phải qua tối nay.
- Qua tối nay và không qua tối nay có gì khác nhau sao?
- Đối với cô có thể sẽ không khác gì.
Lâm Tịch chân thành nói:
- Nhưng đối với ta, hai thời gian trên lại khác nhau rất lớn.
...
Người tu hành Huyệt man với cánh tay phải đầy máu uể oải ngồi dưới đất.
Gã không trốn, bởi vì gã biết rằng đối mặt với một người tu hành mạnh mẽ như Đông Vi, với thương thế hiện giờ mình muốn trốn cũng không thể trốn được.
Nhưng điều khiến gã bất ngờ chính là Đông Vi đang đi tới trước mặt gã cách đấy không xa lại không ra tay, ông ta lạnh lùng vươn tay lên, ném một chai thuốc đến trước người gã.
- Đây là thuốc chữa vết thương, chắc có tác dụng với ngươi.
Người tu hành Huyệt man này không biết nói tiếng Vân Tần, nhưng có thể hiểu được. Nghe thấy Đông Vi nói như vậy, gã cảm thấy mình đang bị sỉ nhục, lập tức điên cuồng gầm lên, muốn trước tiên đánh nát chai thuốc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097360/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.