Thác nước quá cao, từng luồng nước chảy xuống bên dưới như tạo thành một đường thẳng màu trắng, lại tựa như một chòm râu dài của ông lão.
Có lẽ vì nguyên nhân trên nên thác nước trong núi Tam Mao có tên là Long tu bộc.
Trong bóng đêm, giảng viên học viện Thanh Loan Quách Phóng Ưng đứng sát ngay vách đá trơn trợt, nhìn thác nước ngay trước mắt cùng với đầm sâu màu xanh biếc trông như một cái miệng giếng ở bên dưới. Ông ta thầm nghĩ nơi này đúng là rất cao, nhưng Lâm Tịch lại dám nhảy xuống...một tên đệ tử như vậy, đúng là rất đáng giá để mình và nhiều người khác tới đây.
- Sau khi nhảy từ trên đây xuống, ngươi làm thế nào để ẩn núp trong mười mấy ngày?
Ông ta xoay người, đưa lưng về phía vách đá và thác nước dựng đứng, không hề lo lắng mình sẽ trượt chân rơi xuống, bình tĩnh nhìn Lâm Tịch, hỏi.
Khương Tiếu Y và Biên Lăng Hàm cùng xoay đầu nhìn Lâm Tịch, tất nhiên hai người cũng muốn biết đáp án.
- Bạch Vân quán và tháp Long Quang ở núi Tam Mao này đúng là dùng đá ở đây để xây thành.
Lâm Tịch nhìn khe núi bên dưới, hơi nhếch miệng lên, nói:
- Bên trong có một mỏ đá, nhưng hiện giờ đã bị nước sông dâng lên che khuất, bên ngoài không thể nhìn thấy.
- Ta cũng rất may mắn đấy.
Thấy Khương Tiếu Y và Biên Lăng Hàm tỏ ra đã hiểu, Lâm Tịch hơi nháy mắt một cái, bổ sung thêm.
Thân mặc áo bào đen, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097275/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.