Đây là sau nữa đêm.
Là thời điểm người ngủ muộn đã đi ngủ, người ngủ sớm cũng không có ai dậy vào lúc này, dân chúng Vân Tần cho rằng đây là lúc âm khí nặng nhất đêm khuya, đi ra khỏi nhà rất dễ gặp ma.
Có một áng mây đen che khuất ánh trăng.
Có một người toàn thân mặc y phục dạ hành màu đen từ trong bóng đêm vọt ra, giống như quỷ mị vậy, người này dùng lưỡi dao sắc bén cắt đứt chốt cửa phòng ở của Mộc Trầm Duẫn.
Mộc Trầm Duẫn ngồi xếp bằng ở trên giường liền mở hai mắt.
Lông mày của hắn vốn rất nhạt, lúc này trong bóng đêm, trên mặt càng giống như không có một cọng lông nào. Sắc mặt trắng bệch khiến cho ngũ quan của hắn giống như dùng sáp ong nặn ra, không giống da thịt thân thể người bình thường.
Nhìn người mặc áo đen quỷ dị xuất hiện trong tầm mắt, vẻ đùa cợt trêu chọc xuất hiện trên khuôn mặt giống như sáp ong của hắn, hắn ta cười lạnh:
- Người trẻ tuổi quả nhiên không có kiên nhẫn, chỉ một đêm mà cũng chịu không được... Ta tưởng rằng người đến sẽ là Lâm Tịch, không ngờ lại là ngươi.
Giọng nói người mặc áo đen hơi run rẩy, nhưng ẩn trong đấy lại là sự sảng khoái:
- Ta đã đến thì hắn cũng không cần đến nữa.
- Hay cho huynh đệ tình thâm.
Ngoài mặt Mộc Trầm Duẫn cố ý cười nhạo, nhưng trong tâm lại cảm thấy rất lạnh lẽo. Ngay từ đầu hắn đã nghĩ đến cơ hội hoàng đế cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097239/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.