Đường lớn vào trấn Đông Cảng bỗng nổi bụi mù mịt, âm thanh vó ngựa, giáp sắt vang lên ầm ĩ.
Gần như tất cả dân trấn trấn Đông Cảng ùa ra ngoài đường, ngay cả những nơi thường ngày rất ồn ào như chợ cá, phố nước..cũng trở nên yên tĩnh.
Từ tiếng vó ngựa ầm ầm từ xa truyền đến, toàn bộ dân chúng trấn Đông Cảng biết chuyện họ lo lắng nhất đã tới.
Mặc dù phần lớn dân trấn chất phác không hiểu rõ toàn bộ luật pháp Vân Tần, nhưng từ lúc Ngụy Hiền Vũ rời đi, từ lúc rời khỏi bờ sông, hầu như mọi người đều biết Lâm Tịch đang gặp nguy hiểm.
Tiểu Lâm đại nhân đó đã chiếm được sự tôn kính của họ, vì muốn phơi bày đại án này ra trước ánh sáng, tiểu Lâm đại nhân đã không tiếc thân kháng lệnh, làm trái lại luật pháp Vân Tần.
Nhưng tiểu Lâm đại nhân làm sai sao?
Chỉ vì không muốn sông Tức Tử này đen hơn, chỉ vì muốn điều tra rõ ràng đại án này, một tiểu Lâm đại nhân nghĩa khí như vậy phải trở thành kẻ tù tội sao?
Suy nghĩ của những người dân bình thường đối với chuyện đúng sai rất đơn giản, bọn họ cảm thấy việc này không đúng, không thể nào chấp nhận được.
Không có ai sai khiến, chỉ trong phút chốc các cửa hàng trên phố đã đóng kín lại, thậm chí nhiều ông chủ và tiểu nhị nhiều hàng cá còn chưa kịp đóng cửa hàng đã dứt khoát đi lên phố lớn, hợp với những người khác, tất cả chỉ vì không muốn người đang từ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097120/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.