Mưa phùn bay lả tả trên bờ sông đối diện tiểu lâu Lâm Giang.
- Ngươi là quân nhân?
Lâm Tịch nhìn tên thủ lĩnh đám sát thủ ngồi dưới mặt đất, hỏi lại.
- Đã từng.
Tên thủ lĩnh đám sát thủ khó khăn ho khan hai tiếng, nói:
- Nếu như biết ngươi là người tu hành, chúng ta tuyệt không xuất thủ!
Lâm Tịch cau mày, bỗng nhiên hắn cảm thấy ở đây có điều gì đó rất giống với nội dung môn học Độc lý khi còn ở học viện Thanh Loan.
- Chỉ cần ngươi nói ai sai bọn ngươi tới đây, ta có thể bảo vệ ngươi không chết, ngươi không cần làm vậy.
Hắn nhìn tên thủ lĩnh đám thích khách, chân thành nói.
- Ta không chết sẽ có nhiều người chết hơn.
Tên thủ lĩnh đám thích khách gượng cười, nói:
- Đa tạ ngươi đã quan tâm.
- Ta có thể báo thù cho ngươi.
Lâm Tịch suy nghĩ một hồi, nhìn tên thủ lĩnh này nói:
- Nếu như ngươi chết, sẽ không ai nghi ngờ là ngươi đã nói.
- Không cần, cảm ơn.
Tên thủ lĩnh đám sát thủ bắt đầu ho ra máu.
Mặc dù hắn mặc một bộ đồ che khuất khuôn mặt, chống thấm nước, nhưng bây giờ lại có một dòng máu màu đen từ ngay khóe miệng thấm ra ngoài.
Lâm Tịch yên lặng nhìn.
Đây là độc của một loại cá biển, một trong những loại độc thô sơ nhất hắn đã từng học ở môn Độc lý. Nhưng loại độc này phát tán rất nhanh, cho dù Lâm Tịch bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097095/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.