Tuy là đầu mùa hè, nhưng trên sông Tức Tử bây giờ lại có mưa rơi, những hạt mưa rơi từ trên cao xuống, đọng trên những cánh hoa dương xinh đẹp, nặng trĩu và làm cánh hoa rơi xuống, xuôi theo dòng nước trôi đi.
Phác Phong trong trang phục áo tơ thường ngày, mái tóc dài được buột lại bởi một sợi dây thừng nhỏ đơn giản, chân mang một đôi giày cỏ sơ sài, đang ngồi trong một tiểu lâu nổi danh món bánh rán chiên và bán kèm nước ở trấn Đông Cảng, từ từ ăn một miếng bánh.
Một người trung niên làm ở phòng thu chi, thân mặc thanh sam, tay mang một cây tán trúc màu đen, chậm rãi đi tới. Người này gật đầu với Phác Phong, sau đó ngồi xuống.
- Đối phương nhận, nhưng lại nói bóng gió ba ngàn lượng kia là Chu tứ gia bồi thường cho Mạc lão đầu, thay lời xin lỗi.
Người trung niên làm ở phòng thu chi hơi trầm mặt xuống, sau đó vươn tay lấy một miếng bánh rán trong đĩa ăn, đồng thời lạnh lùng nói.
- Người này hơi quá đáng rồi! Đó là ba ngàn lượng, chứ không phải là ba mươi lượng.
Phác Phong cau mày, trầm lặng nói:
- Hắn cảm thấy một đao của Trang Tụ An như thế nào?
Người trung niên mặc thanh sam làm ở phòng thu chi vẫn trầm mặt, một lát sau nói:
- Trang Tụ An nói đây là một người tàn nhẫn, ngay cả nhăn mặt nhíu mày cũng không có, nhất định đã thấy máu và người chết...Trang Tụ An còn nói đối phương rất kiệm lợi, khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097082/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.