Đáng lẽ hoàng thái hậu không bao giờ có thể đứng lên được nữa, nhưng không biết có bao nhiêu sức mạnh đang truyền cho bà, giúp bà đứng lên, giúp bà bước chân lên những bậc thang nóng cháy, từng bước đi về phía trước.
Tăng nhân đằng trước vẫn không quay đầu lại, nhưng cước bộ lại chậm hơn đôi chút, từ trên người phát ra một luồng sức mạnh khiến gió thổi mạnh hơn, làm sạch đi những hạt cát vàng trên các bậc thang đằng sau.
Bởi vì hoàng thái hậu đang bước những bước đi kiên định và nặng nề, bởi vì những pho tượng phật to lớn trong biển cát vàng, nên tiểu hoàng đế Phượng Hiên vẫn đang bị rung động, trái tim nhỏ bé đập thình thịch như tiếng trống.
Ở Đường Tàng ai ai cũng biết chùa Bàn Nhược tọa lạc đằng sau sa mạc Xích Hạt, bởi vì sa mạc Xích Hạt mênh mông vô tận, bởi vì chùa Bàn Nhược không hoan nghênh khách phương xa, nên trừ một số khổ hành tăng đã từng đặt bước đến đây, hầu hết mọi người trên thế gian chỉ nghe đến chùa Bàn Nhược, Bàn Nhược đại phật, chứ thật sự không có ai dám đến đây để tìm hiểu và xem Phật tích nơi đây.
Cảm giác được sức mạnh và ánh sáng trên người hoàng thái hậu, tiểu hoàng đế Phượng Hiên như hiểu được điều gì đấy, thần sắc bi thương trên khuôn mặt cậu dần biến mất. Nhưng những cảnh tượng trước mắt lại khiến cậu một lần nữa phải rung động, con tim dường như đập nhanh hơn.
Đằng sau ba pho tượng Bàn Nhược đại phật, trong hạp cốc biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3097039/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.