Sau khi nói xong, Hoàn Nhan Mộ Diệp chuẩn bị đối phó với Biên Lăng Hàm. Bởi vì hắn nhận thấy Lâm Tịch không thể chịu đựng được nữa, vết thương trên bắp chân đã bắt đầu chuyển sang màu trắng bạch, nhưng điều làm hắn cau mày chính là Biên Lăng Hàm vẫn chưa ra tay.
- Ban đầu ta nghĩ rằng đây chỉ là phân tranh giữa hai học viện, việc các ngươi phách lối hay vô sỉ như vậy cũng là vì tuổi trẻ khí thịnh...nhưng đúng là ta đã quá nhân từ rồi. Đã như vậy, một lát nữa ta lấy tên bắn hoặc dùng kiếm đâm ngươi, ta sẽ không cảm thấy tội lỗi chút nào.
Càng làm cho hắn cảm thấy không thể tin được hơn chính là vào lúc này, Lâm Tịch lại rất bình tĩnh nhìn hắn, rất chân thành nói như vậy. Nguồn: truyentop.net
- Chẳng lẽ ngươi mất máu nhiều đến mức hóa điên rồi sao?
Hoàn Nhan Mộ Diệp chăm chú nhìn Lâm Tịch, cau mày nói.
Lâm Tịch cảm thấy cảnh vật trước mặt trở nên tối đen, nhưng cái "bánh xe màu xanh" trong đầu lại càng lúc càng rõ ràng, thậm chí còn tự động lóe sáng lên. Hắn vô lực nói:
- Trở về!
...
Lâm Tịch không muốn tùy tiện vận dụng năng lực của mình, bởi vì trong những tình huống tỷ thí nguy hiểm như vậy, thứ năng lực mỗi ngày chỉ dùng được một laafn càng rất quan trọng...Nhưng hắn lại không có khả năng phân tích và phán đoán cẩn thận như Hoa Tịch Nguyệt, nếu như không sử dụng, lần này hắn sẽ không sống được. Cho nên, hắn đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096993/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.