- Đây không phải là Cao Á Nam khoa Ngự Dược sao? Hôm nay có giờ lên lớp bên khoa Ngự Dược mà, nàng ở đây làm gì?
- Nàng ta đang đợi ai sao?
Đối với các đệ tử học viện Thanh Loan, học viện vẫn là một nơi an tường, giống như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Một ngày nọ đến giờ học môn độc lý, những đệ tử ở các khoa khác đã chọn lựa môn học này đang tụm năm tụm bảy xuất hiện trên con đường núi tiến vào sơn cốc độc dược, bỗng nhiên họ phát hiện Cao Á Nam đang đứng trên một con đường núi khác.
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ vị Thiên tuyển khoa Ngự Dược tài hoa xinh đẹp này rốt cuộc đang đợi người nào, một thiếu niên mặc áo bào khoa Chỉ Qua đột nhiên đi nhanh hơn, bước thẳng tới trước mặt nàng.
- Là hắn...
Khi thấy rõ thiếu niên khoa Chỉ Qua đó là Lâm Tịch, ánh mắt tất cả các tân đệ tử còn lại nhất thời trở nên phức tạp.
Vài người tán thưởng, có người ghen tỵ, tất nhiên cũng có người khinh thường và căm ghét.
Đúng như những gì Đông Vi đã nói với Lâm Tịch khi trước, việc khó khăn nhất trên đời này chính là làm hài lòng tất cả mọi người. Mặc dù cùng nhìn thấy một sự vật hay sự việc, cũng cùng chung một thời gian và không gian, nhưng cách nhìn mỗi người đều khác nhau, vài người sẽ cảm thấy đẹp mắt, nhưng người khác lại thấy rất khó coi.
Những biểu hiện của Lâm Tịch khi gặp đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096976/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.