Tiếng quát này không phù hợp lắm với không khí yên ắng chung quanh hiện giờ, mọi người lập tức tập trung nhìn Liễu Tử Vũ.
Thật ra Liễu Tử Vũ không phải là người lòng dạ quá hẹp hòi. Hắn có một phụ thân tuy tuổi còn tráng niên nhưng trong thời gian ngắn tới sẽ lập tức tấn thăng thành Tỉnh đốc địa vị cao nhất một hành tỉnh, không cần phải trải qua quan giai cấp phó để chờ đợi. Việc vượt cấp thăng chức này rất hiếm khi xảy ra, ngoại trừ công trận tích lũy bất phàm cùng với chính tích rất xuất sắc khi còn làm Lăng đốc, đây nhất định là một người rất thông minh và am hiểu quyền mưu.
Những nhân vật thông minh như vậy tất nhiên hiểu rõ phẩm chất con cháu mình như thế nào, tất nhiên sẽ có cách bồi dưỡng con cháu mình một cách tốt nhất.
Nhưng dù sao Liễu Tử Vũ vẫn đang tuổi còn trẻ, hơn nữa không biết tại sao Lâm Tịch càng bình tĩnh, càng không muốn nói gì, hắn càng không thể bình tĩnh, thậm chí lòng dạ nhỏ hẹp ngày càng hiện rõ ra. Việc này giống như một con sông lớn bỗng nhiên gặp phải đại dương bao la, bất giác nhỏ bé hơn rất nhiều.
Tần Tích Nguyệt hơi dừng lại, thần sắc không thích rốt cuộc cũng hiện rõ lên khuôn mặt nàng, giống như khuôn mặt ngọc được một miếng băng mỏng bao phủ. Nàng trả lời Liễu Tử Vũ là do lễ tiết giữa đệ tử cùng khoa nhưng Liễu Tử Vũ lại mượn nội dung những gì nàng đã nói chuyện để quát to cho mọi người nghe, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096948/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.