Những gì Lý Ngũ vừa nói không tiết lộ quá nhiều, ngôi đền u ám cũng che lấp đi thần sắc trên khuôn mặt Lý Ngũ, nhưng Lâm Tịch nhạy cảm có thể cảm thấy những gì Lý Ngũ vừa nói không bình thường, cảm thấy vị sư huynh khoa Nội Tương đã tốt nghiệp này nhất định không phải là người bình thường...Hơn nữa, giọng điệu Lý Ngũ vừa nói chỉ mang theo sự nặng nề chứ không phải là sự bất kính vô ý, cho nên Lâm Tịch có thể nhận ra vị sư huynh khoa Nội Tương này chỉ sợ là một anh hùng đáng để tôn kính, hơn nữa, bây giờ người này đang gặp nguy hiểm.
...
Đối với Hạ phó viện trưởng, Lâm Tịch chính là một tiểu hài tử cần được che chở, cũng là người ông ta ký thác hi vọng. Ông ta có thể tạo cho Lâm Tịch một chút áp lực, nhưng tuyệt đối sẽ không để hắn biết hoặc tiếp xúc với những vật những việc không tốt, hoặc quá u ám. Cho nên, Lâm Tịch không biết nhiều chuyện ở học viện lắm, tất nhiên cũng không biết rằng một ngày trước, đoàn xe ngựa xuất phát từ hoàng thành Trung Châu đã đi qua bình nguyên bốn mùa, dừng lại dưới chân sơn mạch Đăng Thiên.
Giờ phút này, Nhan Thiểu Khanh - nhân vật số hai Lại ti, Phong Thiên Hàn - đại thống lĩnh Chính vũ ti, Diệp Thiểu Phong - người đại biểu cho Trung Châu vệ, cả ba đang ngồi uống trà trong một gian phòng tại đại điện của học viện Thanh Loan.
Đại điện này vô cùng lớn, bên trong có mười mấy cây trụ lớn màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096939/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.