Trong đại sảnh bằng đá yên tĩnh, chỉ còn tiếng ho khan của Lâm Tịch đang nằm trên mặt đất cùng với tiếng thở trầm trọng của Khương Tiếu Y ở lối ra vào cửa điện.
Khương Tiếu Y nói là muốn xem Lâm Tịch tu hành như thế nào, nhưng cái hắn thấy được chỉ là sự rung động và không thể nào tin được. Chính hắn và những đồng học tốt bên khoa Chỉ Qua hơn ai hết hiểu rõ sự hung hiểm bên trong trận pháp mâu đánh thẳng, đã đi vào mấy lần nhưng không có ai trong họ có thể kiên trì đi sâu hơn tám mươi bước, cho nên, bọn họ mới quyết định buông tha tới nơi này tu hành mà chọn người đối chiến trong sơn cốc thí luyện.
Mặt đối mặt với một người không thể thắng được, vậy làm sao có thể liều chết khi bị vây công. Ý nghĩ này của họ rất đơn giản, và dĩ nhiên là rất đúng. Nhưng những gì Lâm Tịch vừa biểu hiện hoàn toàn phá vỡ sự tưởng tượng của hắn, khoảng cách từ vị trí Lâm Tịch đang nằm cho đến cánh cửa bằng đồng xanh ở cuối đại sảnh bây giờ thật sự rất gần, có lẽ chỉ cần bước thêm mấy bước rồi vươn tay là sẽ chạm tới...Hơn nữa, Lâm Tịch căn bản chưa dùng hết sức, nếu như Lâm Tịch liều mạng thì hắn không thể nào kiên trì hàng ngày vào ngôi đền bằng đá này tu hành được.
Nhìn Lâm Tịch đang từ từ bò sát dưới đất tới, hắn thất thần không nhịn được bật thốt:
- Ngươi...rốt cuộc ngươi đã làm như thế nào?
"Đồ ngốc...thật ra ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3096910/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.