Chương trước
Chương sau
- A...
Hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng phát ra tiếng gầm trầm thấp, bị ưu thế lực lượng của Trương Hằng áp bách, lập tức bị chế trụ.
-Chết cho ta!
Trương Hằng tăng thêm lực lượng, sát khí trong mắt kéo lên đỉnh điểm.
- Hình chiếu của ta không phải thực thể, cũng không phải phân thân năng lượng, xem ngươi làm sao giết được ta...
Hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng dùng ánh mắt châm chọc nhìn Trương Hằng, cho dù không thể nói chuyện, vẫn biểu đạt rõ ràng ý của mình.
- Giết ngươi không được? Ta không tin!
Cánh tay Trương Hằng tản mát ra ánh sáng vàng như thực chất, cơ bắp như sắt thép, trên thân thể như thần khổng lồ của hắn đột nhiên xuất hiện một cỗ uy thế hủy thiên diệt địa.
Kẹt kẹt...
Thân thể hình chiếu biến hình theo đó, nhưng không có tan vỡ hay gãy nát.
Không phải thực thể, cũng không phải phân thân năng lượng.
Trước mắt chỉ là một cái hình chiếu.
Hình chiếu!
Làm sao giết được?
Trương Hằng liền có cảm giác như đánh vào trong hư không. Từ Tam Tinh Vực đến Chu Vương Triều, trải qua không biết bao nhiêu những trận chiến lớn nhỏ, mới lần đầu gặp phải tình huống như thế này.
Chẳng lẽ hình chiếu này đúng là không thể giết được?
Trong lòng Trương Hằng có chút nghi hoặc, nhưng liền bị quyết đoán thay thế.
Sở dĩ giết không chết, chỉ là vì lực lượng của mình còn chưa đủ trình độ. Nếu không thì nếu chân chính có đủ lực lượng, đừng nói hình chiếu, ngay cả hư không cũng bị đánh nát.
- Ha ha ha... Xem ra ngươi còn không rõ cái gì gọi là hình chiếu. Hình chiếu chính là cái bóng do bản tôn của ta bắn vào trong thế giới này. Nếu ngươi muốn tiêu diệt nó, trừ khi lực lượng của ngươi có thể xuyên thấu qua hàng rào hai giới, tổn thương đến bản tôn của ta ở thượng giới.
Hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng không ngừng cười to, xì mũi khinh thường biểu hiện của Trương Hằng, giống như thấy được chuyện buồn của nhất trên đời.
"Thì ra hình chiếu hình thành như thế. Muốn tiêu diệt nó, cần có được lực lượng xuyên thấu qua hàng rào hai giới, thậm chí tổn thương đến bản tôn Thái thượng Yêu Long Hoàng."
Trương Hằng ngoài mặt bình tĩnh, lực lượng trên tay bùng nổ như núi lửa, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ tìm biện pháp xử lý hình chiếu này.
"Không đúng!"
Đột nhiên, trong đầu Trương Hằng hiện lên một tia linh quang, tìm được một tia sơ hở.
"Trước đó, hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng chỉ có thể đứng ở trên bản đồ lập thể ba mươi sáu giới thu nhỏ, không thể đi ra công kích. Nhưng mà từ khi đoàn ý chí tinh thần kia dung nhập vào quyển tranh thần bí, liền xảy ra thay đổi."
"Điều này chứng minh cái gì..."
Khóe miệng Trương Hằng lộ ra một tia trào phúng, nhìn hình chiếu gần trong gang tấc, hời hợt nói:
- Thì ra ngươi đang chỉ ta đi sai hướng...
- Có ý gì?
Hình chiếu nao nao.
- Nếu không tổn thương được ngươi, cũng không tổn thương được ngươi ở thượng giới, như vậy để ta tiêu diệt ý chí tinh thần của ngươi!
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia hung ác, một đoàn ý chí tinh thần mạnh mẽ kéo ra từ trong tay, ép vào trong hình chiếu, va chạm vào đoàn ánh sáng xanh vàng bên trong.
Ầm!
Uy lực ý chí vô hình lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Trong phút chốc, các tu sĩ còn lại ở đây bị uy thế vô hình bức ra thật xa.
Bất luận là Chân Tiên, Chân Ma, hay là hai Tán tiên Tam Tiên Đảo còn lại, hoặc là Lạc Hà đứng nhìn từ xa, đều không dám tham dự vào chiến đấu trình tự này.
Bọn họ chỉ có thể đứng nhìn từ xa, chờ đợi kết quả chiến đấu.
Trương Hằng ở trên hư không, giằng co với hình chiếu kia thật lâu, hai người đang tiêu hao ý chí tinh thần.
"Tình huống không ổn, ta vận dụng ý chí tinh thần kém hơn hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng. Chờ ta hao hết lực lượng ý chí, đối phương tối thiểu còn giữ lại được hơn một nửa lực lượng ý chí tinh thần..."
Trương Hằng dần dần có chút quá sức, trán toát mồ hôi hột.
Trên mặt hình chiếu vẫn cười châm chọc:
- Trương Hằng, ngươi buông tha giãy giụa vô nghĩa đi. Hôm nay ở ba mươi sáu giới, bất cứ kẻ nào dám đối nghịch với ta, đều không thể có kết cục tốt.
- Hừ, buông tha giãy dụa không ý nghĩa, chính là ngươi mới đúng!
Trương Hằng hít sâu một hơi, sâu trong Nguyên linh, một đạo dấu ấn tia chớp màu đen không ngừng lóe lên.
Từ sau khi tiến vào công pháp tầng ba, Hư Không Hỏa diễm vẫn dung hợp với Nguyên linh của Trương Hằng, dùng để bảo hộ linh hồn bản chất của người tu chân, nói từ một trình độ nào đó, hai thứ là một chỉnh thể.
Nếu tế ra Hư Không Hỏa diễm, Bất Diệt Kim Thân của Trương Hằng sẽ xuất hiện sơ hở lớn nhất, thậm chí uy lực giảm mạnh, bị kẻ địch thừa cơ tiêu diệt linh hồn.
Nhưng mà đến hiện giờ, Trương Hằng cũng không lo thế được nữa.
Ngoài lá bài sát thủ này ra, hắn nghĩ không ra còn có phương pháp nào tiêu diệt hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Oong....
Một cỗ dao động kỳ lạ truyền ra từ trên tay Trương Hằng.
- Đó là...
Ánh mắt hình chiếu nhìn chằm chằm ngọn lửa trong suốt cùng dấu ấn màu đen không ngừng lóe lên trong tay Trương Hằng, không khỏi lộ ra cảm giác hoảng sợ.
Thậm chí, có một cỗ cảm giác nguy cơ xuyên thấu qua hình chiếu truyền đến bản tôn của hắn ở thượng giới.
Xì xì...
Hư Không Hỏa diễm trực tiếp xuyên thấu qua hình chiếu, chạm đến ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Thoáng cái, một lực hút như nguyên thủy truyền đến từ Hư Không Hỏa diễm, kéo đoàn ánh sáng xanh vàng giao nhau vào bên trong nó.
- Không...
Hình chiếu gần như kinh hãi hô to.
Vù!
Giãy giụa một lát, đoàn ý chí tinh thần kia cũng không thoát khỏi lực kéo của Hư Không Hỏa diễm, nháy mắt bị cắn nuốt.
Theo ý chí tinh thần tan biến, hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng lập tức biến mất tăm.
Xì xì xẹt....
Bản đồ lập thể ba mươi sáu giới thu nhỏ liền bốc lên một làn khói, đột nhiên bốc cháy, chỉ khoảng khắc liền thành hư vô, lưu lại mùi khét khó ngửi.
Oong...
Sau khi cắn nuốt đoàn ý chí tinh thần này, Trương Hằng liền cảm giác trong đầu mình xuất hiện thứ gì đó.
"Đó là..."
Ở sâu trong linh hồn của Trương Hằng, xuất hiện một đốm sáng màu vàng nhạt, tản ra một cỗ ý chí hủy diệt cắn nuốt mạnh mẽ.
"Đó... đó là ý chí tinh thần của ta..."
Trương Hằng mừng như điên. Theo hắn biết, Chân Tiên thượng giới còn không có tư cách sở hữu ý chí tinh thần thuộc về mình.
Thời điểm trước đó, ở sâu trong linh hồn hắn đã hình thành ý chí tinh thần sơ hình. Lúc này cắn nuốt ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng, ý chí tinh thần sơ hình kia nảy mầm, chiếm được dinh dưỡng bổ sung, lập tức điên cuồng trưởng thành.
Cùng lúc đó, Hư Không Hỏa diễm cắn nuốt đoàn ý chí tinh thần kia, rõ ràng lớn mạnh hơn nhiều.
Đoàn ý chí tinh thần kia bị Hư Không Hỏa diễm cắn nuốt, chỉ có một nửa bị Trương Hằng lấy được, một nửa khác bị Hư Không Hỏa diễm chiếm đi. Cho nên, chỉ cần không ngừng cắn nuốt, Hư Không Hỏa diễm cũng có thể trưởng thành không giới hạn, thậm chí đạt đến bước làm cho thần ma phải sợ hãi.
Chuyển động một lúc giữa không trung, Hư Không Hỏa diễm kêu vang mấy tiếng, liền trở về cơ thể Trương Hằng, dung hợp cùng Nguyên linh của hắn.
Phù!
Làm xong những chuyện này, Trương Hằng thở nhẹ một hơi, ánh mắt thoáng nhìn qua những cường giả còn lại ở nơi này.
- A!
Những người kia bị dọa nhảy dựng, liên tục lui ra, bộ dạng kính từ xa xa, thật sợ Trương Hằng xuống tay với bọn họ.
Vù!
Trương Hằng mặc kệ những người này, thân thể to lớn như người khổng lồ bắn vụt đi. Mục tiêu là vầng sáng màu máu trên đỉnh trụ màu đen.
vầng sáng màu máu kia chính là ý chí tinh thần mà Huyết Sát Thần Đế lưu lại, chủ đạo toàn bộ pháp tắc động phủ, nhưng mất đi chủ nhân khống chế, uy lực giảm mạnh.
Chỉ một lát sau, Trương Hằng bay đến gần vầng sáng màu máu.
Hít sâu một hơi, Trương Hằng lại gọi ra Hư Không Hỏa diễm.
"Nếu có thể cắn nuốt đoàn ý chí tinh thần này, thực lực của ta sẽ tăng lên đến độ cao cỡ nào?"
Trương Hằng hai mắt lóe sáng, vô cùng mong chờ.
Mặc kệ là ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực phủ xuống, hay là ý chí tinh thần Thái thượng Yêu Long Hoàng mà hắn vừa cắn nuốt, đều chỉ là một đoàn nhỏ từ trong ý chí tinh thần hùng hồn của chủ nhân chúng, không đáng kể gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng hiện giờ đoàn ánh sáng màu máu trước mặt lại khác, rất có thể nó là tất cả lực lượng ý chí tinh thần mà Huyết Sát Thần Đế lưu lại!
Nếu có thể cắn nuốt nó, dù cho chỉ cần đạt được một nửa lực lượng ý chí, cũng có thể làm cho ý chí tinh thần của Trương Hằng lớn mạnh đến một trình độ không thể tưởng tượng.
"Cắn nuốt!"
Trương Hằng khống chế Hư Không Hỏa diễm bay về phía đoàn ý chí tinh thần kia.
Trong nháy mắt này, đột nhiên đáy lòng Trương Hằng sinh ra một cỗ cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
- Không được!
Một tiếng kinh hô vang lên từ bên dưới, người lên tiếng chính là Nghê Thường Tán Tiên.
- Triệu tiểu thư, có ý kiến gì?
Trương Hằng thừa cơ dừng lại, nghi hoặc hỏi. Trong lòng hắn cũng mơ hồ có cảm giác không yên.
- Ý chí tinh thần Huyết Sát Thần Đế không có chủ nhân khống chế, đã mất đi chín mươi chín phần trăm uy lực, hơn nữa sẽ không chủ động công kích. Chỉ khi nào ngươi sinh ra uy hiếp với nó, hoặc là nhân vật cấp nghịch thiên phủ xuống... Đến lúc đó, dựa theo quy tắc nơi này, ý chí tinh thần Huyết Sát Thần Đế sẽ tự động nổ tung, chẳng những động phủ sẽ biến thành tro bụi, ngay cả giới này cũng có thể tan biến.
Triệu Tịch Nguyệt vội hô lên, vẻ mặt khẩn trương nói.
Nghe lời như thế, Trương Hằng không khỏi hít một hơi lạnh, toát hết mồ hôi lạnh.
Khó trách khi hắn khống chế Hư Không Hỏa diễm, trong lòng sinh ra một cỗ nguy cơ chí mạng.
"Ngay cả không gian giới này cũng có thể hủy diệt, ý chí tinh thần cường giả nghịch thiên quá mạnh mẽ."
Trong lòng Trương Hằng cùng sinh ra vài phần nghi hoặc:
"Vì sao những người cấp bậc này mới có thể tính là cường giả nghịch thiên, vậy bên trong ba mươi sáu giới rốt cuộc có bao nhiêu cường giả cấp nghịch thiên?"
Trầm ngâm một lát, Trương Hằng thu hồi Hư Không Hỏa diễm, nhìn ý chí tinh thần Huyết Sát trước mắt, có chút không biết làm sao.
Triệu Tịch Nguyệt khẽ than:
- Trước đó Bất Tử Tà Đế động tay chân với ý chí tinh thần Huyết Sát Thần Đế, hiện giờ muốn thu lấy đoàn ý chí tinh thần này, sợ rằng khó khăn gấp ngàn vạn lần trước kia...
- Hiện giờ chúng ta nên làm gì? Làm sao mới rời khỏi chủ động phủ được?
Chân Tiên Tôn Húc Khải có chút sốt ruột hỏi.
- Chỉ có một phương pháp... Nghe cha ta nói, ý chí tinh thần Huyết Sát nối liền chặt chẽ với Huyết Thần đại điện. Nếu chúng ta có thể luyện hóa cả tòa đại điện, cũng gián tiếp khống chế được ý chí tinh thần này.
Triệu Tịch Nguyệt có chút do dự nói ra bí mật này.
- Phải luyện hóa toàn bộ đại điện này?
Đám người Chân Tiên, Chân Ma nhìn công trình đại điện vô tận to lớn này, liền sinh ra cảm giác bất lực.
Bọn họ còn không tổn hại được một cục gạch bằng một phần tỷ của đại điện này, cần gì nói tới chuyện luyện hóa?
Muốn luyện hóa đại điện này, trừ khi ngươi là nhân vật cấp Đế thượng giới.
- Ha ha ha... Nếu đã thế, ta cắn nuốt toàn bộ tòa đại điện này!
Trương Hằng như người khổng lồ, trong mắt lộ ra thần sắc điên cuồng, bỗng nhiên rơi xuống đất.
Hắn mở tay ra, ngọn lửa màu vàng nhạt ngập trời từ sàn đại điện thiêu đốt vách tường, bắt đầu lan tràn ra cả Huyết Thần đại điện.
Thấy cảnh này, mấy người còn lại không khỏi hoảng hốt, vô cùng rung động.
Điên cuồng, thật là quá điên cuồng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.