Chương trước
Chương sau
Lạc Hà lau đi vết máu nơi khóe miệng, cười ảm đạm:
- về sau tiến vào bên trong Huyết Sát động phủ sớm muộn cũng sẽ phải giao chiến với hắn, hiện tại đã có thể thử thực lực của yêu tu này một chút. Thực lực của Huyền Long Đại Vương này so với dự đoán của ta còn cường đại hơn vài phân, hai gã tu sĩ Đại Thừa KỲ bình thường cũng chưa chắc thắng được hắn. Hơn nữa ta còn cảm thấy trong cơ thể Huyền Long dường như còn ẩn chứa một lực lượng vô cùng đáng sợ. Một kích vừa rồi hắn còn chưa sử dụng toàn lực...
Âm Dương tán tiên gật đầu nói:
- Ta và Linh Hư tán tiên giao chiến với Huyền Long Đại Vương nhiều năm như vậy nhưng cho tới giờ cùng chưa bao giờ tạo thành thương tổn thực chất với hắn. Nếu luận tới đơn đả độc đấu thì yêu tu này là mạnh nhất trong giới này.
Nói xong lời cuối cùng Âm Dương tán tiên lại bình luận một câu kinh người về Huyền Long Đại Vương.
Trương Hằng triển khai Thần Linh Nhãn, đôi mắt lóe lên những tia sáng bạc. cẩn thận cảm thụ cảm giác nguy cơ không hiểu kia.
Cảm giác đó đến từ Huyền Long Đại Vương vừa rời đi không lâu. Điều này khiến trong lòng Trương Hằng có thể bình an.
- Trương huynh đệ. ngươi đang nghĩ gì đó?
Lạc Hà cảm thấy dị trạng của Trương Hằng, không khỏi hỏi một tiếng.
- Ta chỉ khiếp sợ lần giao chiến của Lạc đại cao và Huyền Long Đại Vương thôi...
Trương Hằng miễn cưỡng cười.
Lạc Hà đương nhiên biết tâm sự của hắn, đột nhiên vươn tay ra, thu lại di vật của Tử Hoàng, đưa cho Trương Hằng nói:
- Đây là yêu tu ngươi giết, những chiến lợi phẩm này thuộc về ngươi cà.
Thân thê tử Hoàng bị Trương Hằng đánh chết. Nguyên Anh mang theo trọng bảo linh hồn chạy trốn. Toàn bộ bảo vật còn lại ở nơi này giá trị cùng không tầm thường.
Trương Hằng cũng không cự tuyệt. Mấy thứ này đều là những thứ hiện tại hắn cần.
Thần thức đảo qua, Trương Hằng lập tức thu lấy những chiến lợi phẩm này.
Tổng cộng có hai kiện Thông linh Pháp bảo thượng phẩm. trong đó có một kiện là linh bảo phòng ngự, còn lại là linh bao trung phẩm cũng có mười mấy kiện, toàn tài liệu quy hiếm chắc chắn.
- Mấy thứ này cộng lại mà nói thì tối thiểu cũng tương đương với tinh túy có trong bốn năm mươi kiên linh bảo trung phẩm bình thường...
Trương Hằng cảm thấy mừng rỡ:
- Nếu có thể tiếp tục thu được nhiều như thế thì ta có thể tiếp cận càng gần công pháp tầng bốn.
- Trương tiểu hữu quả nhiên không giống người thường, mới mấy tháng không gặp mà thực lực của ngươi đã tăng lên tới mấy cảnh giới, có thể chống lại tu sĩ Độ Kiếp Kỳ bình thường rồi. Càng quý hơn là tuổi của ngươi còn nhỏ như vậy. nếu tu luyện thêm mấy ngàn năm nữa thì chuyện thăng cấp lên Đại Thừa Kỳ cũng không phải là không có khả năng...
Âm Dương tán tiên đánh giá Trương Hằng vài lần, tán thượng nói.
Vừa rồi hắn cũng thấy Trương Hằng ra tay, vừa rồi còn giết chết Tử Hoàng, thậm chí có thể uy hiếp tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ.
- Đa tạ tiền bối khích lệ.
Trương Hằng cũng không khiêm tốn. Có thể đạt được thành tựu như vậy trong khoảng thời gian như thế thì cũng đã vang danh Chu Vương Triều.
- Cũng tốt. Trong vòng trăm năm chỉ mong chúng ta có thể gặp lại ở bên trong Huyết Sát chủ động phủ.
Âm Dương tán tiên mỉm cười, dường như rất mong chờ Trương Hằng.
- Tiền bối yên tâm. Chúng ta nhất định có thể gặp mặt tại Huyết Sát động phủ. Đến lúc đó Trương mỗ nhất định sẽ không trở thành trói buộc của các ngươi.
Trương Hằng tràn đầy tự tin nói. đôi mắt lộ ra chiến ý khó có thể nói rõ.
Âm Dương tán tiên ngẩn ra. không ngờ Trương Hằng lại tự tin như vậy, khẽ gật đầu. Hắn lại nói với Lạc Hà:
- Ánh mắt của đạo hữu quả thực bất phàm, có thể sáng lập ra kỳ tích như vậy. Bần đạo ta cũng thật chờ mong lần gặp lại sau đây.
Lạc Hà cười nhạt:
- Có thể có được thành tựu như vậy đều là kết quả cố gắng của hắn... Âm Dương đạo hữu. chúng ta cáo biệt vậy!
- Tạm biệt.
Âm Dương tán tiên vung phất trần, biến mất tại chỗ, trở về Bồng Lai Đảo của hắn.
Đợi sau khi hắn rời đi. sắc mặt Lạc Hà ngưng trọng hỏi Trương Hằng:
- Hiện giờ ngươi chiếm được không ít vật phẩm quý hiếm, không biết có thể đột phá cảnh giới hiện giờ hay không?
Trương Hằng ngạc nhiên hỏi:
- Ý của đại ca là gì?
Lạc Hà thở dài một hơi nói:
- Vừa rồi giao thủ với Huyền Long Đại Vương một lần, ta đã có cảm ứng. Nếu giao chiến sinh tử thì khối phân thân này của ta phân nửa không phải là đối thủ của hắn.
- Sao lại có thể thế chứ? Bản tôn của Lạc Hà đại ca là tiên nhân cơ mà...
Trương Hằng khó tin nổi nói.
- Huyền Long Đại Vương chính là Thần thú Đại Thừa KỲ, trăm vạn năm qua sáng lập ra thần thoại vô địch của giới này, chống lại hai đại Tán tiên vẫn không thua. Đám nhân vật như vậy dù là tiên nhân chân chính giáng xuống cũng chưa chắc đã thắng nổi. ..
Cần hiểu tu sĩ Đại Thừa Kỳ chỉ thiếu bước cuối cùng là phi thăng, so với tiên nhân bình thường thì thực lực cũng không có chênh lệch về chất.
Cho nên Huyền Long Đại Vương dù giao chiến với tiên nhân chân chính cũng chưa chắc đã thua.
-Ý của đại ca là...
Trương Hằng đột nhiên hơi hiểu ra.
- Đúng, gánh vác địa vị ngang với Huyền Long Đại Vương này chỉ có mình ngươi...
Thần quang lóe lên trong mắt Lạc Hà nhìn Trương Hằng chăm chú nói:
- Không biết ngươi có lòng tin hay không?
Trương Hằng trầm mặc. đôi mắt bạc lóe lên không thôi tiến vào một cảnh giới đặc biệt.
- Nếu không thể chống lại yêu này thì không tiến vào Huyết Sát động phủ, cầu bình an cũng được.
Lạc Hà lại bỏ thêm một câu.
Ninh Tuyết Dung cũng vô cùng lo lắng nhìn Trương Hằng.
Đây là một quyết định mang tính bước ngoặt của vận mệnh...
Chỉ sai khác một ý niệm trong đâu liền có thể gặp phải kết cục hoàn toàn bất đồng.
Thật lâu Sau đó, ánh sáng trong đôi mắt bạc của Trương Hằng mới ngưng tụ thành một điểm, có ý chí chiến đấu ẩn hiện thiêu đốt.
- Lạc Hà đại ca yên tâm. Ta và Huyền Long Đại Vương nhất định phải có một trận chiến. Chỉ cần ta có thể đột phá một lần thì có thể chân chính đứng đầu thiên hạ. Đến lúc đó không phải sợ bất cứ kẻ nào!
Hai nắm tay Trương Hằng xiết chặt, trong đầu có một điểm hắc quang tinh khiết đang xoay tròn. Giọng nói của Vũ Vô Cực vang lên trong đâu hắn một lần nữa.
- Còn nhớ không, chúng ta còn một trận chiến. Tuy rằng bản tôn đã rời khỏi ba mươi sáu giới nhưng tuyệt đối sẽ không quèn việc này.
- Một khi đã như vậy thì ngươi hãy mang theo ý chí của ta - Giết lên thượng giới đi!!!
Lạc Hà cảm nhận thấy chiến ý và sự tự tin mênh mông trên người Trương Hằng, trong lòng vui vẻ:
- Ngươi cảm thấy có nắm chắc không?
- Có.
Trương Hằng chỉ thốt ra một chữ.
Một luồng ý chí vô thượng bộc phát ra từ trên người hắn, Thậm chí khiên Lạc Hà kinh hãi.
Loại trạng thái này của Trương Hằng mang tới một loại ảo giác khó có thể địch nổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
- Tuy nhiên tiếp đây còn cần đại ca giúp ta một tay...
Trương Hằng nhìn thẳng vào Lạc Hà, có một cảm giác như không thể làm trái ý hắn.
- Không thành vấn đề.
Lạc Hà cũng hiểu thời cơ lúc này gấp gáp mười phân.
- Chỉ cần đại ca trợ giúp ta thì có thể đạp cả giới này dưới chân.
Trương Hằng thẩm mừng rỡ.
Tâm thần Lạc Hà chấn động:
- Ta có thể trợ giúp ngươi. Nhưng ngươi không được làm điều xằng bậy, tẩu hỏa nhập mà thì...
- Đại ca yên tâm. Chúng ta trước tiên tiếp vào lĩnh vực không gian nói chuyện đã.
Trương Hằng cười, ý niệm dao động liền khiến ba người biến mất tại chỗ.
Trong lĩnh vực không gian. Trương Hằng hít sâu một hơi, giải thích:
- Mấy ngày qua đột nhiên ta ngộ tới nhân tố để thăng cấp lên tầng công pháp thứ tư, đó là thiên kiếp.
- Thiên kiếp?
Lạc Hà ngẩn ra.
- Trong tay ngươi có Hư Không Hỏa diễm, thiên kiếp căn bản không làm gì được ngươi.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Thiên kiếp ta đối mặt khẳng định bất đồng với tu sĩ tầm thường, nếu chẳng may chỉ sợ gặp phải kết cục đáng sợ, tan thành mây khói.
Mặt hoa của Ninh Tuyết Dung thất sắc:
- Nguy hiểm như vậy thì quả thực là cửu tử nhất sinh... Đại ca không thể làm vậy.
- Đích thực là cửu tử nhất sinh...
Trên mặt Trương Hằng lộ vẻ tươi cười sáng lạng.
- Ta muốn chính là tia sinh cơ khi sinh, tử kia.
- Nếu đổi lại là trước kia thì ta sẽ do dự. Nhưng giờ phút này ta được ý chí cường đại của Vũ Vô Cực. Trong lòng mang tâm tất thắng, tâm linh đã đạt tới đại viên mãn. ít nhất có chín thành nắm chắc vượt qua được thiên kiếp.
Lạc Hà nhìn Trương Hằng hoàn toàn bất đồng với dĩ vãng, trầm ngâm một lát, rốt cục nói:
- Hiện tại ngươi phải đi tới Đông Vân đại lục hay là vẫn tu luyện ở nơi này? Ngươi cần gì ta đều có thể mang tới cho ngươi.
- Đi Thiên Tinh Đình ở Đông Vân đại lục trước. Ta muốn gặp đệ tử của ta, tốt nhất là có thể đi nhìn Tam Tinh Vực!
Trên mặt Trương Hằng mang theo một tia nhớ nhung.
Lạc Hà gật gật đầu, phun ra một hơi trọc khí:
- Ngươi và Tuyết Dung cùng nhau bay tới Đông Vân đại lục đi. Ta cần tĩnh dưỡng một chút.
- Lạc đại ca ngươi...
Trương Hằng biến sắc, ngưng trọng nhìn Lạc Hà.
Phụt!
Sắc mặt Lạc Hà trậng bệch, đột nhiên phun ra một ngụm máu, thở dài nói:
- Vừa rồi giao chiến một chưởng với Huyền Long, đại ca ta đã bị nội thương không nhẹ. Mà trọng yếu nhất là tâm thần bị đả kích. Không ngờ nổi... Ta từng kiêu ngạo là cảnh giới hơn người một bậc, giờ phút này lại bị thương tới vậy. Nếu giao chiến với Huyền Long lúc này thì đúng là chỉ có kết cục thua cuộc.
Bản tôn của Lạc Hà là tiên nhân, cảnh giới của phân thân cao vô cùng, giờ phút này tâm thần cũng bị thương.
Đôi mắt Ninh Tuyết Dung ngân ngấn nước mắt:
- Lạc đại ca...
Trương Hằng nhắm mắt lại. cắn chặt hàm rằng, gằn từng chữ một:
- Thái thượng Yêu Long Hoàng...
Có thể có được ý chí đỉnh phong của cường già cũng không chỉ có mình hắn!!
Cửu U Vực, Thánh địa của Yêu tộc.
ở dưới Tịch Diệt Hắc Cương Phong có một cổ bảo màu vàng chói mắt. cao tới trăm trượng, che phủ phạm vi mấy trăm dặm. tỏa ra khí tức bá đạo làm người ta cảm ấy khủng bố.
Trong thế gian này có bao nhiêu người có thể tận mắt nhìn thấy Thánh địa bên trong Cửu U Vực này chứ?
Mặc dù là tu sĩ cấp phủ chủ tới đây trong tình huống không được cho phép cũng rất khó xuyên qua Tịch Diệt Hắc Cương Phong có thể thôn tính tiêu diệt tất cả vật chất.
Giờ phút này ở trong đại điện của tòa cổ bảo này có năm người đang ngồi.
Người ngồi ở ghế thủ tọa chính là chúa tể Cửu U hải vực, Huyền Long Đại Vương.
Hắn lạnh nhạt ngồi trên ngai vàng màu hoàng kim. toàn thân tràn ngập khí phách chấn nhiếp núi sông, đồng tử màu vàng, tóc đen thui dựng đứng lên như cương châm. Thân thể hắn cứng như thép, giơ tay nhấc chân đều lộ ra một luồng khí tức có thể đánh nát hư không.
ở hai bên hắn có bốn người, ba nam một nữ đều là yêu tu tuyệt thế Độ Kiếp Kỳ trở lên tùy tiện xuất hiện một người cũng có thể quét ngang Chu Vương Triều.
Trong đó có cả Huyễn Lam lão tổ.
Không nghi ngờ gì nữa. ba nam một nữ này chính là Tứ đại Yêu Tôn dưới trướng của Huyền Long Đại Vương.
- Chuyến này bổn hoàng triệu kiến các ngươi là có chuyện cực kỳ trọng yếu cần thương nghị... Chuyện này có quan hệ tới vận mệnh toàn bộ hạ giới.
Huyền Long Đại Vương chậm rãi mở miệng, giọng nói ngưng trọng vô cùng.
Trong đại điện truyền ra tiếng nói chuyện trầm thấp.
Vô hình trung, dường như có một bóng ma bao phủ toàn bộ hạ giới...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.