Chương trước
Chương sau
Trước thần sắc "chờ mong" của những tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Trương Hằng không nhanh không chậm duỗi tay ra. tinh thần phấn chấn hung hăng chụp lấy pháp bảo Lôi Vân Kiếm, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào khoảnh khắc này.
Bọn họ đều đang chờ đợi kết cục thảm Thiết mà Trương Hằng sẽ phải đối mặt.
Sắc mặt Mộ Linh Nhi trắng bệch, hô hấp dừng lại. hai mắt trợn lên. cái miệng anh đào xinh xắn mở rộng ra thậm chí ngay cả những giọt nước mắt chay xuống lúc này cũng ngưng đọng lại.
- Xong rồi...
Trong lòng Triệu Cương hồi hộp như rơi xuống vực sâu vạn trượng. Đột nhiên hắn hiểu ra gặp Trương Hằng đã là một điều may mắn. nhưng cùng là một vận hạn. Đối phương mặc dù đã cứu mình một mạng, Nhưng bản thân mình cũng sẽ theo hành động điên cuồng của đối phương mà mất đi cơ hội sống cuối cùng. Đáng tiếc là Mộ sư muội cũng sẽ bị liên lụy...
Đột nhiên Ngay lúc đó, hắn lại có chút hận Trương Hằng, vốn là có thực lực có thể mang theo tiểu sư muội đi...
Ngay khi Trương Hằng chụp lấy thông linh pháp bảo Lôi Vân Kiếm kia, biểu hiện của tất cả mọi người đều không hề che giấu lộ hết ra mặt.
Hai người Mộ Linh Nhi, Triệu Cương tất nhiên là tràn ngập sự lo lắng đối với tương lai.
Còn về phía bên kia thái độ lại hoàn toàn khác biệt.
Có lẽ dùng từ "Mừng như điên" mới có thể hình dung được tâm trạng của thiếu niên mặc áo giáp tím Hàn Lỗi. Lúc này, bọn họ thậm chí còn thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng trên chiến trường còn có một người duy nhất ngoại lệ!
Đó chính là Nhan Hồng Ngọc!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của tam đảo chủ Nhan Hồng Ngọc thủy chung vẫn là một vẻ bình tĩnh. Khi Trương Hằng dùng Phong Lôi Phiến khiến cho nàng vạn phần nguy cấp cũng không nhìn thấy nàng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khi đám người Hàn Lỗi vẻ mặt mừng như điên, còn pha lẫn vẻ trào phúng cười lạnh, thì thần sắc của nàng ngược lại càng trở nên ngưng trọng.
Từ rất sớm Nhan Hồng Ngọc đã chú ý tới sắc mặt của Trương Hằng, nàng phát hiện ra đôi mắt của Trương Hằng hoàn toàn bình tĩnh, trên mặt còn mang theo một vẻ trào phùng và cười lạnh như đang thực hiện âm mưu.
Tuy trên người đối phương tỏa ra một đám huyết quang rất đáng sợ. thậm chí còn có thể ảnh hưởng tới thân trí của tu sĩ Hóa Thần kỳ. nhưng Trương Hằng là Huyết Sát Quân Vương hư hư thực thực, lại có thể duy trì được một sự sáng suốt và bình tĩnh như vậy, không hề rơi vào trạng thái hoàn toàn mất đi thần trí.
Cuối cùng, dường như đã qua một vạn năm, tay Trương Hằng keng một tiếng, Thanh Lôi Vân Kiếm lóng lánh lôi xà đang bị nắm lấy kia phát ra một đợt tiếng động như kim loại va vào nhau, một lực xung kích cường đại sinh ra ở bốn phía cuốn đi. cuồng phong gào thét giận dữ!
Sau khi lấy tay đỡ lấy Lôi Vân Kiếm. Trương Hằng đứng Nguyên tại chỗ không hề bị thương tổn gì. nụ cười lạnh, trên khóe miệng lại càng rõ ràng hơn.
- Chuyện này sao có thể...
Tất cả tu sĩ đều chấn kinh, nụ cười trên mặt thiếu niên mặc áo giáp tím Hàn Lỗi đọng lại như một pho tượng đứng giữa hư không, môi hơi mấp máy.
Lấy tay đỡ đòn tấn công của thông linh pháp bảo. cho dù là Thần thú cấp Hóa Thần cùng không thể dễ dàng làm được Điều này.
Cho dù là tam đảo chủ Nhan Hồng Ngọc đã sớm có chuẩn bị. nhưng khuôn mặt cũng thất sắc. khí chất ung dung cao quý đã sớm không còn nữa, mà Chỉ còn là một nữ nhân đang sợ hãi quá độ.
Mộ Linh Nhi kinh hô lên một tiếng, nụ cười nở ra trên mặt. nước mắt trong suốt lúc này mới từ trên mặt chảy xuống, lồng ngực phập phồng, tim cũng đập nhanh hơn vài lần.
Vù vù!
Đòn công kích vật lý của Lôi Vân Kiếm tuy rằng bị Trương Hằng dễ dàng đón lấy. nhưng ở bên trong còn ẩn chứa thần thông lôi điện. Nó Chỉ dừng lại một chút, rồi ngàn vạn lôi xà hóa thành một tấm lưới lôi điện rất lớn. trong nháy mắt đem Trương Hằng chôn vùi ở bên trong.
Ngay Lúc này, trong phạm vi mấy trượng đều bị tấm lưới lôi điện khổng lồ bao phủ. uy lực cường đại khiến cho những tu sĩ Hóa Thần kỳ ở cách đó mười mấy dặm đều phải động dung.
- Ha ha ha...
Vẻ hoảng sợ trên mặt thiếu niên mặc áo giáp tím Hàn Lỗi biến mất, hắn phát ra tiếng cười ha hả, nước mắt suýt chút nữa là đã chảy ra. Hắn nhìn chằm chằm vào khu vực đang bị lôi điện tàn sát bừa bãi không ngừng rung chuyên. sinh ra khí tức hủy diệt kia.
Xẹt xẹt xẹt.
Một đám lôi xà rất lớn tạo thành một đám lôi vân, kinh thiên động địa, thần thức cũng khó có thể xâm nhập vào.
Dưới uy lực cường đại như vậy, cho dù là tu sĩ đỉnh cao Hóa Thần Kỳ cũng khó có thể chống cự. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
- Đây chính là thần thông vô biên ẩn chứa trong thông linh pháp bảo Lôi Vân Kiếm này của ta, mỗi một trăm năm mới có thể sử dụng một lần. mỗi một lần sử dụng thì uy lực của pháp bảo sẽ phải hạ xuống Chỉ còn là ngụy linh bảo. tinh hoa lôi điện trên đó sẽ tiêu hao gần như không còn. phải đợi tới một trăm năm sau mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong...
Lúc bắt đầu, vẻ mặt Hàn Lỗi còn lộ ra vẻ đắc ý. nhưng sau khi hắn nghĩ tới hậu quả khi thi triển thần thông này thì sắc mặt cũng mang một vẻ bối rối.
Nói cách khác, sau khi thi triển ra một đòn này, thì thông linh pháp bảo của hắn sẽ giáng cấp thành ngụy linh bảo. phải mất một trăm năm mới có thể khôi phục lại.
- Trương đại ca...
Vừa nhìn thấy biến cố này. Mộ Linh Nhi có cảm giác như là từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục. Trước khi gặp Trương Hằng. tinh thần của nàng gần như chưa bao giờ bị kích thích như thế này.
Đó là một loại nhận thức không thuộc về mình khi từ sinh nhập tử. từ tử lại chuyên sang kiếp khác, sau đó lại từ tử hồi sinh.
Triệu Cương ở cách đó không xa cùng có một cảm giác như vậy. trong lòng thậm chí còn có một sự xúc động muốn tự sát, loại thể nghiệm sinh, từ liên tục xen kẽ này cần phải được chấm dứt ngay.
Trên thực tế. tình huống này cũng không nghiêm trọng như họ tưởng tượng.
Trương Hằng có sở trường về phòng ngự. từ trước tới giờ đều rơi vào những hoàn cảnh tướng chừng như vô cùng nguy hiểm như thế này.
Nếu theo như lời của hắn thì trong Hóa Thần KỲ, hắn là vô địch!!!
Cho dù là Thần thú Tử Hãn Hóa Thần Kỳ đại viên mãn trước đây khi đối địch với Trương Hằng cũng phải trọng thương mà bỏ chạy.
So với Thần thú Hóa Thần đại viên mãn những tu sĩ Hóa Thần kỳ bình thường này đối với Trương Hằng mà nói thật sự là không thấm vào đâu.
Xẹt xẹt
Trong khu vực đám lôi vân kia lượn lờ. đột nhiên bộc phát ra một đám lôi quang màu tím vô cùng rực rỡ. trong tiếng lôi điện tách tách
Thân thể Trương Hằng đột nhiên từ trong đám lôi xà ngợp trời hiện ra. trên người lóe lên từng tầng gợn sóng lôi điện, đem lôi vân ở bốn phía nhét vào trong cơ thể từng tầng từng tầng lớn.
Cảnh tượng kia giống như là cự thú hoang dã mở cái mồm rộng ra hút một đám sinh linh bé nhỏ yếu ớt vào bụng, không do dự cắn nuốt.
- Đây...
Hàn Lỗi cùng với những tu sĩ Hóa Thần KỲ kia lập tức mặt xám như tro.
So với Mộ Linh Nhi thì tâm trạng của bọn họ còn trùng xuống mạnh hơn, sau khi từ địa ngục lên tới thiên đường, tiếp sau đó lại từ thiên đường rơi xuống địa ngục, chợt vui chợt buồn, cực kỳ khó chịu.
Mắt thấy những lôi điện kia sắp sửa bị Trương Hằng nuốt lấy toàn bộ!
- Mau ra tay!
Nhan Hồng Ngọc nét mặt lạnh lùng, thông linh pháp bảo đái băng Quỳnh. Ngọc hóa thành một đạo cầu vồng dài tới mấy chục trượng trong khoảnh khắc bay tới khu vực của Trương Hằng, sau đó tỏa ra hào quang mãnh liệt, cuốn lấy cả Trương Hằng cùng với thông linh pháp bảo trong tay hắn.
Lập tức Trương Hằng bị dải băng màu sắc rực rỡ này phong bế. nhưng bên trong lại có lôi quang lóe lên. Lôi Vân Kiếm bị hắn nắm chặt trong tay. tinh hoa lôi điện ở bên trong nhanh chóng bị hắn hút kiệt.
Nhưng thông linh pháp bảo Lôi Vân Kiếm đã nhận chủ này cũng không ngừng giãy giụa, cố gắng thoát khỏi sự nắm giữ của Trương Hằng.
Vù!
Trong bàn tay của Trương Hằng đột nhiên bùng lên một ngọn băng diễm màu lam. hơi lạnh thấu xương giống như là ánh sáng chết chóc sinh ra trong khu vực này. nhiệt độ đột nhiên giảm xuống.
Trong không khí xung quanh có thể nhìn thấy những hạt băng từ trên trời rơi xuống, trông rất đẹp mắt. nhưng lại ẩn chứa một nguy cơ đáng sợ.
Ngọn lửa màu lam U ám vù một tiếng, rơi lên trên Lôi Vân Kiếm. Thông linh pháp bảo đã mất đi phần lớn uy lực này không còn có sức phản kháng lại, bị một tầng băng màu lam phủ lên.
Hàn Lỗi trơ mắt nhìn thông linh pháp bảo của mình bị Trương Hằng dễ dàng đóng băng, sau đó thu vào trong túi trữ vật. Nụ cười đầy vẻ âm mưu trên mặt của Trương Hằng cũng khắc rất sâu vào trong lòng hắn.
Sau khi đóng băng rồi thu lấy thông linh pháp bảo này. Trương Hằng liếc dải băng đang vây khốn mình ở xung quanh một cái. đôi mắt hiện lên một vẻ châm biếm.
Đúng lúc này, từ bên ngoài truyền tới tiếng kinh hô của Mộ Linh Nhi. Thanh âm chửi bởi của Triệu Cương cũng truyền vào tai Trương Hằng rất rõ ràng.
Thì ra thừa dịp tam đảo chủ Nhan Hồng Ngọc vây khốn Trương Hằng, một vài tu sĩ Hóa Thần Kỳ lớn mật ở bốn phía đã có ý đồ vây công hai người đang bị thương là Mộ Linh Nhi và Triệu Cương.
Đặc biệt là Mộ Linh Nhi, thương thế trên người còn chưa hồi phục, đổi mặt với tu sĩ Hóa Thần kỳ gần như không có nhiều sức phản kháng.
Lập tức hai người lâm vào một hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.
- Để bốn người đối phó với bọn chúng, những người còn lại tới đây giúp ta đối phó với tên này...
Thanh âm trong trẻo lạnh, lùng của Nhan Hồng Ngọc truyền vào trong tai những người này.
- Các ngươi hãy tới đây!
Hàn Lỗi cũng lạnh, lùng ra lệnh, mặt hắn mang theo một nụ cười lạnh, hướng về phía Mộ Linh Nhi bức tới.
Hắn biết Trương Hằng là một người cực Kỳ khó dây vào. tuy giờ phút này đang bị nhốt, nhưng hắn cũng không dám chắc đối phương sẽ có thể lại sáng tạo thêm kỳ tích hay không.
Có thể nói Trương Hằng ở trong đáy lòng của hắn là một bóng ma khó có thể miêu tả.
- Mộ tiểu thư... Ngươi hãy bó tay chịu trói đi. Hàn mỗ hôm nay tâm trạng không tốt, nếu ngươi không hợp tác, đừng trách ta vùi hoa dập liễu!
Trong mắt Hàn Lỗi hiện lên một vẻ âm độc. hôm nay hắn liên tiếp bị nhục dưới tay của Trương Hằng, hắn quyết định trút cả lên hai người cùng phe với đối phương.
Ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ đang bao vây Mộ Linh Nhi và Triệu Cương, chờ đợi mệnh lệnh của Hàn Lỗi.
Vù vù!
Trong tay thiếu niên mặc áo giáp tím Hàn Lỗi hiện ra một cái chuông bạc. ở trong hư không phát ra những tiếng vang đặc biệt, gợn sóng vô hình chập chờn trong khu vực này, khiến cho những phương thức na di đều bị phá hỏng.
Trên thực tế, hai người đang bị trọng thương, cho dù là thi triển thuật thuấn di. nhưng cũng không thể chạy thoát.
Đông thời, trong thanh âm của chiếc chuông bạc này còn ẩn chứa một dao động tinh thần có uy lực không nhỏ. khiến cho thần trí của Mộ Linh Nhi rất khó chịu, khí huyết bốc lên. Vốn tâm thần nàng đã bị thương, khuôn mặt nàng càng ngày càng tái nhợt, hộc ra một ngụm máu nhỏ. suýt chút nữa thì ngất xiu.
- Ha ha! Nam tử kia giết chết cho ta, còn nữ tử này thì để ta đối phó...
Hàn Lỗi cười lên một tiếng, giảm sự công kích tinh thần của chiếc chuông nhỏ bằng bạc xuống, Nhưng cũng khiến cho Mộ Linh Nhi khó có thể ứng phó được.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ba tu sĩ Hóa Thần KỲ hướng về phía Triệu Cương bức tới. còn một mình Hàn Lỗi vù một tiếng lao tới trước người Mộ Linh Nhi. vươn tay chụp lấy nàng, một đạo từ quang lập tức bao bọc lấy Mộ Linh Nhi.
- Ngươi là tên súc sinh...
Thương thế của Triệu Cương nhẹ hơn, miễn cưỡng có thể triển khai phòng thủ, còn chưa kịp nói hết, liền bị vài đạo linh quang cường đại đánh trúng, phun mạnh ra máu tươi, thân thể tiếp tục hạ xuống.
Cùng lúc đó, chợt nghe thấy vù một tiếng. Mộ Linh Nhi đang bị cấm chế bao vây trên mặt lộ ra vẻ kiên quyết. cầm lấy một thanh trủy thủ tự đâm vào ngực mình.
- Ngươi muốn tự sát...
Hàn Lỗi kinh hô lên, nhìn Mộ Linh Nhi ở trước mắt với vẻ khó có thể tin. pháp lực trong tay tuôn ra, làm cho động tác của đối phương dừng lại...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.