Chương trước
Chương sau
- Rốt cuộc cũng đã lộ cái đuổi hồ lý ra...
Trương Hằng khẽ cười một tiếng, thần thức lập tức phong tỏa mọi thứ trong phạm vi vạn đặm. quả nhiên phát hiện ra hơn mười tu sĩ Hóa Thần Kỳ đang lao tới bao vây nơi đây. đó mới Chỉ là đợt tu sĩ thứ nhất.
- Mộ sư muội, chúng ta chạy nhanh lên. nơi này không nên ở lâu.
Vừa thấy trung niên họ Khổng kia lộ ra bộ mặt thật. Triệu Cương và Mộ Linh Nhi đều hiểu ra tất cả,
- Ha ha ha... Các ngươi muốn chạy trốn sao? Đã muộn rồi!
Trung niên họ Khổng kia mang theo vẻ trào phùng nhìn những người ở trước mặt, cười nhạo nói:
- Từ khi các ngươi vừa mới bước vào Bích Vân Đảo. thì đã rơi vào mai phục của chúng ta rồi.
- Ngươi là tên tiểu nhân đê tiện, sư tôn đối với ngươi không bạc. vì sao lại phản bội sư môn, làm cái việc táng tận lương tâm này.
Mộ Linh Nhi đỏ bừng mặt lên, giận dữ quát, đôi mắt hiện lên một vẻ mê man và bất đắc **.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà gặp phải nhiều biến cố như vậy. một cô gái trẻ chưa từng trải nhiều như nàng sao có thể chịu đựng được.
Đúng lúc này, từ đằng xa truyền tới một vài luồng khí thế hùng mạnh, hai ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ mang theo địch ý vô cùng rõ ràng đang nhanh chóng bay tới Nơi này, đã tới gần trong phạm vi ngàn dặm.
- Chạy mau!
Trương Hằng không phân trần gì, kéo theo Mộ Linh Nhi chạy ra ngoài Bích Vân Đảo. Triệu Cương phản ứng cũng rất nhanh, theo sát Trương Hằng nhanh chóng bay ra ngoài, không tiếc tiêu hao bản mệnh nguyên khí trong cơ thể.
- Tại sao ngươi lại còn muốn cứu ta? Một mình người chạy trốn sẽ càng dễ dàng hơn.
Đôi mắt Mộ Linh Nhi hiện lên một tầng hơi nước mênh mông, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vài tia kinh hỉ. bàn tay ngọc bị Trương Hằng nắm lấy, an nguy ở thế giới bên ngoài đã bị nàng để quên trên tận chín tầng mây.
- Hãy bớt nói sàm đi. hiện giờ ta muốn hỏi ngươi một việc, trên Bích Vân Đảo này có tu sĩ Hợp thể kỳ không?
Trương Hằng mang theo vẻ nghiêm túc hỏi Mộ Linh Nhi. thần thức tập trung theo dõi động tĩnh trong phạm vi mấy ngàn dặm.
- Ngoài cha ta ra, trên Bích Vân Đảo không còn tu sĩ từ Hợp thể kỳ trở lên nào khác, cho dù là có cũng là những cao nhân ẩn dật không màng thế sự.
Mộ Linh Nhi không rõ tại sao Trương Hằng lại hỏi vấn đề này. nhưng cùng không do dự nhanh chóng trả lời.
- Không có tu sĩ Hợp thể kỳ sao? Vậy là tốt rồi.
Trương Hằng thở ra một hơi nhẹ nhõm, híp mắt nhìn về phía xa xa, trên mặt hiện lên một vẻ điểm tĩnh.
Mơ hồ, Mộ Linh Nhi nhìn thấy ở trong mắt Trương Hằng lộ ra một vài tia sát khí và hưng phấn.
Dần dần, trên người Trương Hằng tỏa ra một luồng sát khí lạnh thấu xương, đó là một loại khí tức tử vong có thể dễ dàng phá hủy ý chí chiến đấu của những tu sĩ đồng cấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Từ Huyết Sát động phủ đi ra, trở thành người chiến thắng cuối cùng của Huyết Sát thí Luyện lại từ trong Tam Tinh Vực đi ra. xuyên qua Tử Vực huyết vụ mịt mù, đi tới Chu Vương Triều rộng lớn mênh mông này.
Trương Hằng đã lột xác hết lần này đến lần khác, ý chí chiến đấu cũng đã được thăng hoa về chất. Hắn hiện giờ không còn sợ hãi kẻ địch người đông thế mạnh, sẽ không chút chần chữ vung đồ đao chém xuống, khiến đầu người tung bay, máu phun như suối.
Khinh thường sinh mệnh, coi thường sinh tử, đây là thái độ vô tình tàn ác của Trương Hằng đối với kẻ địch.
- Ngươi định làm gì...
Mộ Linh Nhi hoảng sợ biến sắc. sợ hãi Trương Hằng giờ phút này, hay nói cách khác, sợ hãi luồng khí sát lục coi thường sinh mệnh tỏa ra từ trong xương cốt hắn.
- Ngươi cũng đừng có làm càn! Tuy Bích Vân Đảo không có tu sĩ Hợp thể kỳ. nhưng nhị đào chủ đã bước được nửa bước vào Hợp thể kỳ, là tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn thực lực sâu không lường được, trong tay thậm chí còn có hai kiện thông linh pháp bảo uy lực không tầm thường, cộng thêm rất nhiều tu sĩ Hóa Thần kỳ xung quanh, ngươi không thể đánh lại bọn chúng đâu...
Mộ Linh Nhi vẻ mặt lo lắng nhìn Trương Hằng, bàn tay ngọc bị tay hắn nắm chặt, Dường như sợ đối phương nhất thời xúc động, sẽ làm việc gì đó ngốc nghếch.
- Ha ha ha... Ta xem các ngươi trốn đi đâu?
Đúng lúc này, ở phía trước ba người xuất hiện ba tu sĩ Hóa Thần KỲ, ngăn cản đường chạy.
Trung niên họ Khổng vẫn đuổi theo phía sau không bỏ cùng với ba người kia hình thành thế tiền hậu giáp công, không khỏi cười to lên, hướng về phía Mộ Linh Nhi đắc ý cười nói:
- Sư muội à sư muội, ngôi sao sáng rực rỡ một thời của Bích Vân Đảo. hòn ngọc quý trên tay sư tôn lão nhân gia. ngươi có thể ngờ được rằng bản thân sẽ có ngày hôm nay không?
Ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn đầu hàng bó tay chịu trói đi. đến lúc đó ta sẽ niệm tình cùng sư môn mà cầu xin nhị đảo chủ cho ngươi trở thành đạo lữ song tu của ta... Nữ tu sĩ cấp đỉnh trời sinh xinh đẹp như ngươi ở Chu Vương Triều cũng không có nhiều đâu!
Trung niên họ Khổng cười dài nhìn Mộ Linh Nhi. không ai biết suy nghĩ thật trong đầu hắn là gì.
- Hừ, Mộ Linh Nhi ta hôm nay dù có chết ở Nơi này, cũng sẽ không để các ngươi bắt giữ.
Khuôn mặt như ngọc của Mộ Linh Nhi hiện lên một vẻ kiên định thấy chết không sờn lòng, ánh mắt liếc qua Trương Hằng ở bên cạnh, lộ ra một tình cảm yêu mến khác thường.
Trương Hằng cười ha hả:
- Tới hay lắm, không biết trong tay ngươi có thông linh pháp bảo hay không?
- Thông linh pháp bảo?
Trung niên họ Khổng lo lắng, vẻ mặt cảnh giác nói:
- Ngươi có ý gì. cho dù Không mỗ ta không có thông linh pháp bảo. Chẳng lẽ cũng không khống chế được một tiểu tử Hóa Thần sơ Kỳ như ngươi sao?
- Ha hạ trong tay tiểu sư muội ngươi hình như có một kiện thông linh pháp bảo. đáng tiếc, hiện giờ ngươi đang bị thương nặng, nếu không muốn bắt các ngươi cũng khó khăn một chút đấy.
Trung niên họ Khổng chụyền ánh mắt. nhìn về phía Mộ Linh Nhi không có một chút ý tốt. trên mặt hiện lên vẻ mê mẩn và tham lam không hề được che giấu chút nào.
Chỉ cần bắt giữ được Mộ Linh Nhi kia là có được cả tài lẫn sắc, bất cứ người nào cũng đều phải động tâm.
- Nếu không có thông linh pháp bảo. vậy thì ngươi hãy đi trước một bước đi.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một vẻ thất vọng, đột nhiên há miệng, phun ra một đám quang vụ ngân quang chói mắt về phía trung niên họ Khổng kia. bên trong có bao phủ một thứ gì đó màu sắc khác thường đang cố phá xác chui ra.
Vù!
Quang vụ màu bạc trong chớp mắt bao phủ trung niên họ Khổng vào bên trong.
Trung niên họ Khổng liền cảm thấy không ổn thanh quang trên người bắn ra bốn phía, hiện ra một kiện áo giáp phòng ngự cấp ngụy linh bảo. ký hiệu màu xanh lóe lên chớp động, hình thành một tầng phòng hộ hoàn mỹ.
Sau khi làm xong đâu đấy, trung niên họ Khổng thở phào nhẹ nhõm, không ngờ đối phương lại tấn công đột ngột như vậy, còn ẩn chứa một cảm giác nguy hiểm.
Quang vụ màu bạc tấn công lên tầng phòng hộ của trung niên họ Khổng, ở trên mặt nổi lên một tầng gợn sóng, uy lực cũng không nhỏ, có thể so với một kích toàn lực của tu sĩ Hóa Thần sơ Kỳ.
Nhưng trung niên họ Khổng lại có một cảm giác rất không ổn.
Quang vụ màu bạc kia sau khi tấn công lên tăng phòng hộ cũng không lập tức biến mất, trong không khí đột nhiên truyền tới một sự rung động đặc biệt.
- Không ổn!
Trung niên họ Khổng vừa mới chuẩn bị thuấn di.
Đúng lúc này, một cơn sóng lớn khủng bố pha trộn hai màu hồng lam từ trong quang vụ màu bạc bùng phát ra. trong nháy mắt bao phủ lấy hắn. áo giáp phòng ngự cấp ngụy linh bảo vù một cái bị đục thủng một lỗ.
về phần trung niên họ Khổng bên trong tầng phòng hộ. ở giữa hai lực lượng cực lạnh cực nóng lần lượt thay đổi này biến mất không còn tăm hơi, ngay cả Nguyên Anh cũng đã bị chôn vùi.
Thứ duy nhất còn lại đó là những mảnh vỡ của ngụy linh bảo bay là tả trong không khí.
Ngụy linh bảo này đã tiếp cận rất gần thông linh pháp bảo. chất liệu cũng cùng một đẳng cấp với tài liệu luyện chế ra thông linh pháp bảo.
- Thực lực như thế này. đáng tiếc lại không có một kiện thông linh pháp bảo...
Trương Hằng phẫn nộ duỗi tay ra. cơn sóng pha trộn hai màu hồng lam trong không khí vù một tiếng, chia làm hai ngọn lửa màu hồng và màu lam. bay vào trong lòng bàn tay hắn. sau đó lóe lên hào quang, dung nhập vào trong cơ thể.
Đối với Trương Hằng hiện giờ, tấn công giết chết một tu sĩ Hóa Thần Kỳ không có thông linh pháp bảo thật sự là rất dễ dàng.
Ngay khi Trương Hằng ra tay đánh chết trung niên họ Khổng kia, năm tu sĩ Hóa Thần Kỳ từ hai bên bay tới. mắt thấy sắp sửa đuổi tới đây. lại thêm ba tu sĩ Hóa Thần kỳ ở phía trước, tổng cộng là có tám tu sĩ Hóa Thần KỲ xuất hiện trong phạm vi vài trăm dặm này.
- Trương đại ca, chúng ta nên nhanh chóng trốn đi. bọn chúng đông lắm. ngươi không phải là đối thủ đâu! Nếu nhị đảo chủ tới. Chỉ sợ không còn cơ hội...
Mộ Linh Nhi tuy ngạc nhiên với thực lực của Trương Hằng giết chết trung niên họ Khổng kia. nhưng cũng không tin Trương Hằng có thể dựa vào sức mạnh của bản thân mà chống lại được rất nhiều tu sĩ Hóa Thần KỲ.
Thần sắc Trương Hằng không thay đổi. hắn hiểu rõ thực lực hiện giờ của mình, trong Hóa Thần KỲ thì hắn là vô địch, không chừng còn có thể so sánh với tu sĩ Hợp thể kỳ.
Cho nên lúc này hắn mới dám thực hiện kế hoạch giết người đoạt bảo.
Thần thức quét qua những tu sĩ xung quanh, ánh mắt Trương Hằng rất nhanh liền dừng lại trên người một thiếu niên mặc chiến giáp màu tím trong số đó. ánh mắt không khỏi sáng lên.
Thiếu niên mặc áo giáp màu tím kia trong tay cầm một bảo kiếm lóe lên lôi quang, rõ ràng là một kiện thông linh pháp bảo. Lấy hắn làm trung tâm, bốn tu sĩ Hóa Thần Kỳ ở bên cạnh đều có tu vi từ trung kỳ trở lên.
- Người này có vẽ như rất lợi hại, vừa rồi một kích đã giết chết được Khổng đạo hữu...
Một trung niên Hóa Thần kỳ có chút khiếp đảm nói. ánh mắt lẩn trốn cái nhìn của Trương Hằng.
Cảnh tượng vừa rồi khi Trương Hằng dùng thuật hợp kích thi triển hai thần thông băng hỏa trong nháy mắt giết chết trung niên họ Khổng bọn họ đã nhìn thấy rõ làng.
- Các ngươi không cân phải lo lắng, cứ cùng nhau xông lên đi. trong tay ta có thông linh pháp bảo Lôi Vân Kiếm, nhất định trong chốc lát có thể giết chết hoặc khiến hắn trọng thương!
Thiếu niên mặc áo giáp tím kia tràn đây tự tin nói. vận pháp lực, trên Lôi Vân Kiếm ở trong tay lóe lên những con lôi xà khiến cho người ta phải hoảng sợ. uy thế cường đại khiến cho linh khí trong phạm vi mấy chục dặm phải chấn động, uy áp tinh thần vô hình đánh tới ba người Trương Hằng.
Lập tức, vài tên tu sĩ Hóa Thần kỳ vốn còn lo lắng lập tức lộ ra chiến ý dào dạt. Dường như đối với thiếu niên mặc áo giáp tím trong tay cầm thông linh pháp bảo kia cực kỳ tin tưởng.
- Đó là Hàn Lỗi. con nuôi của nhị đảo chủ, trong tay có một kiện thông linh pháp bảo. thực lực không thể coi thường...
Mộ Linh Nhi nhìn theo ánh mắt của Trương Hằng, giải thích cho hắn. Lúc này Dường như nàng cũng bị ảnh hưởng bởi sự ung dung của Trương Hằng, trong lòng cũng hoàn toàn bình tĩnh.
Vù vù vù!
Vì tốc độ phi hành của ba người Trương Hằng cũng không nhanh, tám tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia đã tạo thành được thế bao vây, đem ba người bao vậy lại ở giữa, Khoảng cách không lớn hơn mấy chục dặm.
Tám tu sĩ Hóa Thần Kỳ uy áp tinh thần cường đại từ bốn phương tám hướng phủ xuống, khiến cho sắc mặt Mộ Linh Nhi và Triệu Cương trắng bệch.
Mộ Linh Nhi nắm chặt tay Trương Hằng, trên mặt lộ ra khẩn trương:
- Trương đại ca, Không bằng ngươi cùng với Triệu sư huynh hãy phá vây trốn đi. bọn chúng sẽ không làm tổn thương tới ta đâu...
Trương Hằng hít sâu một hơi. không trả lời nàng, mà vươn tay ra, trong không khí rung động một hồi, hiện ra một cây quạt lông dẫn động cả phong lôi.
Cùng lúc đó. một luồng sát lục khí ngợp trời từ trên người Trương Hằng sinh ra, mơ hồ có thể nhìn thấy huyết quang hiện lên ở sau lưng hắn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.