Trương Hằng chậm rãi mở mắt ra, trong mắt là một mảnh bình tĩnh nhưng dưới bề ngoài trấn tĩnh lại che dấu một quyết tâm thề phải đấu tranh.
Trong mơ hồ, có thể nhìn thấy một cỗ ý chí chiến đấu mênh mông tràn ngập trong lồng ngực và một tín niệm trước nay chưa từng có.
- Trương mỗ ta đương nhiên sẽ không từ bỏ... Phi thăng Thượng giới Chung quy cũng là mục đích của ta. Hiện tại lại có thêm một cái kỳ hạn mà thôi! Một ngàn năm sao? Ha ha ha, có cần lâu như vậy hay không?!
Trên mặt Trương Hằng ngược lại lại hiện lên vẻ tươi cười, đáy lòng âm thầm trào phúng:
"Vũ Vô Cực! Vũ Vô Cực! Tính cách cuồng vọng tự đại Chung quy sẽ khiến ngươi thảm bại mà thôi! Chỉ cần hơn mười năm ta đã có thể trưởng thành tới độ sánh ngang tu sĩ Hóa Thần Kỳ, mà thời gian một ngàn năm, hừ hừ, ngươi chống mắt lên chờ xem...
Sau đó, Trương Hằng liền nói một chút sự tình liên quan tới Vũ Vô Cực và Yêu Long Hoàng cho Từ Huyền nghe.
- Trương đạo hữu, ngươi chẳng lẽ tính toán chạy đi Thượng giới phải không?
Từ Huyền sau khi nghe xong, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, cũng có vài phần không quá tin tưởng.
- Có gì không thể?!
Ánh mắt lạnh như băng của Trương Hằng nhìn lên mặt Từ Huyền, thật muốn nghe cái ý kiến vào quan điểm của đối phương.
- Trương đạo hữu, ngươi có điều không biết, trong Tu chân giới của Tam Tinh Vực, gần vạn năm qua không có một ai thành công thăng cấp lên Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-luyen-chi-lo/1440344/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.