Chương trước
Chương sau
Bị hào quang màu tím kia đột nhiên tập kích. Trương Hằng vốn tưởng rằng đây là một loại công kích tinh thần nào đó.
- Ông.
Hư Không Hỏa Diễm bên trên Thần thức Hải lóe lên. hào quang màu tím kia trong nháy mắt bị cắn nuốt, lập tức một quang điểm màu trắng tiến vào bên trong tầng thứ hai của cổ tháp.
- Ồ? Không ngờ là một nguyên thần đã suy yếu?
Trương Hằng mới phát hiện ra thứ mà mình phát hiện vừa rồi không phải chỉ là một linh hồn thuần túy.
Linh hồn là trung tâm của nguyên thần, thông thường linh hồn không thể sinh tồn quá lâu trong không gian, trừ phi ở nơi cực âm nào đó, hoặc là linh hồn đã hóa thành quỷ hồn.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng vội vàng đem tâm thân tiến vào bên trong tầng tháp thứ hai. ở trong tầng tháp thứ hai này có hai linh hồn, đều là vừa mới đến.
Trong đó có một cái là của lão già họ Ngô kia. Ở bên cạnh lão già họ Ngô còn có một lão già mặc áo bào tím khí vũ phi phàm.
Khi thần thức của Trương Hằng chạm vào lão già mặc áo tím. không ngờ đối phương phát ra một Ý thức phản kháng mơ hồ.
Điều này khiến cho Trương Hằng kinh ngạc không thôi. Nguồn: truyentop.net
Trước kia, mỗi khi Trương Hằng sử dụng Hư Không Hỏa Diễm để giết chết một người, linh hồn của đối phương đều sinh ra một sự kính sợ và phục tùng tuyệt đối Với chính mình.
Nhưng lão già áo tím ở trước mắt không ngờ lại có ý thức phản kháng đối với sự nô dịch của Trương Hằng.
Điều này biểu hiện cho cái gì?
Trương Hằng cũng không kinh hoàng, Bởi vì hắn cảm thấy hiện giờ mình đã khống chế đối phương thành công.
Nói cách khác, lão già mặc áo bào tím kia cho dù có ý thức phản kháng lại Trương Hằng. nhưng cũng vẫn tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Trương Hằng.
- Ngươi là ai?
Trương Hằng hỏi.
- Thuần Phong.
Lão già kia hơi giãy giụa, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Trương Hằng.
- Thuần Phong?
Một cái tên kỳ quái, Trương Hằng cảm thấy lão già áo tím ở trước mặt khi còn sống nhất định là một cao thủ vô cùng cường hãn.
- Khi còn sống ngươi có biệt hiệu là gì?
Trương Hằng giật mình, liền hỏi.
- Ta là Tử Cực tán nhân.
Nói đến thời điểm này. trong hai mắt lão già áo tím bộc phát ra một khí thế khiến cho Trương Hằng phải sửng sốt.
Sau đó, lão già áo tím bắt đầu giãy giụa kịch liệt, trên người hắn phát ra những tia bạch quang hư vô mà mắt thường hoàn toàn không thể nhìn thấy được. Ngay lúc đó. toàn bộ tầng thứ hai của cổ tháp bắt đầu lay động rất nhẹ.
Trương Hằng theo bản năng khẽ động, tầng cổ tháp thứ hai lập tức sinh ra một đạo hào quang màu trắng, bắn lên người lão già mặc áo tím.
Bị ngân quang này bắn trúng, sự giãy giụa của lão già áo tím trong chốc lát hóa thành hư vô, khôi phục lại trạng thái ngẩn ngơ ngây dại.
Phù! Trương Hằng nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Nhìn lão già áo tím này thì quả thật là có khả năng thoát ra khỏi sự khống chế.
- Đúng rồi. không ngờ hắn là Tử Cực tán nhân?
Lúc này Trương Hằng mới hoàn toàn phản ứng lại.
Tử Cực tán nhân vào mấy trăm năm trước có thể nói là một cao nhân Nguyên anh kỳuy chấn Tam Tinh Vực, một thân tu vi trong những người cùng đẳng cấp gần như khó gặp được đối thủ.
Ngay cả Âu Dương lão tổ và Đường Phương Chu đều là đồ đệ của Tử Cực tán nhân có thể thấy được vị tiền bối này khi còn sống vinh quang ngạo nghễ đến mức nào.
Nhưng lúc này linh hồn của Tử Cực tán nhân lại lâm vào kết cục bị Trương Hằng nô dịch.
- Khó trách mình hới khó có thể khống chế được hắn...
Một khi biết được thực lực và Uy danh của đối phương khi còn sống. Trương Hằng đã hoàn toàn hiểu rõ sự giãy giụa vừa rồi của hắn.
Cao thủ Nguyên anh kỳthậm chí trong Tam Tinh Vực cũng có một vị trí cực cao, cho dù là trong tiềm thức đối phương cùng sẽ không phục tùng một nhân vật nhỏ chưa thành danh như Trương hằng này.
- Nhưng Tử Cực tán nhân vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Trong lòng Trương Hằng này sinh rất nhiều ý niệm.
Sau khi chờ cho tầng thứ hai của cổ tháp hoàn toàn yên ổn, Trương Hằng không suy nghĩ tới nghi vấn về Tử Cực tán nhân nữa.
Vừa rồi Trương Hằng theo bản năng đã vận dụng phương pháp khống chế tầng hai của cổ tháp, Điều này khiến cho hắn rất kinh ngạc.
Cảm giác vừa rồi giống như là sử dụng một cái gì đó thuộc về mình, hoặc có thể nói là phát ra từ một loại bản năng!
Vốn Trương Hằng còn tưởng cổ tháp chín tầng này là một tồn tại hư vô bên trong ngọc giản, Nhưng Lúc này, hắn đã phủ định kết luận này.
Trương Hằng có cảm giác cổ tháp chín tầng này đang có xu hướng hóa thành thực vật.
Còn về việc trong tương lai cổ tháp chín tầng này sẽ biến thành cái gì thì ngay cả bản thân Trương Hằng cũng khó có thể đoán được.
Mặt khác, ngọc giản thần bí kia cũng mang lại cho Trương Hằng cảm giác Như vậy,
- Ngọc giản thần bí chỉ là một ngọc giản chứa đựng công pháp thôi sao?
Có đánh chết Trương Hằng thì hắn cũng sẽ không dễ dàng tin là Như vậy,
Thu hồi lại hàng vạn Ý niệm trong đầu. thần thức của Trương Hằng từ trong ngọc giản thần bí đi ra khỏi tầng thứ hai của cò tháp, sau đó ánh mắt nhìn lên trên ấm trà cổ quái kia.
Trương Hằng biết ấm trà này có lẽ là một kiện pháp bảo phụ trợ có thể chứa đựng nguyên thần hoặc linh hồn.
Như vậy nó cũng có chút tương tự như tầng hai trên cổ tháp của Trương Hằng.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng bắt đầu chậm rãi tới gần ấm trà kia.
Mười thước... tám thước... năm thước...
Tuy rằng một vòng công kích quỷ dị đã bị Trương Hằng hóa giải, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà lơ là.
Ai CÓ thể khẳng định ấm trà này không còn năng lực công kích nào nữa?
Hắn dần dân tới gần, cuối cùng chạm tay vào ấm trà này, không phát hiện ra điều gì dị thường.
Đem ấm trà này cầm gọn trong lòng bàn tay. Trương Hằng lại dùng Thần Linh Nhãn quan sát một hồi. sau đó mới để nó vào trong túi trữ vật.
Một kiện pháp bảo có thể chứa được nguyên thần của tu sĩ. ở Tam Tinh Vực Tu chân giới có thể được xem là một loại pháp bảo rất hiếm thấy. Hơn nữa công nâng của pháp bảo này vẫn còn một bước nữa mới có thể xác định được.
Sau khi xử lý xong chuyện ngoài ý muốn này. Trương Hằng lại tiếp tục bắt đầu điều tra từ đường thần bí này.
Hai mắt hắn lóe lên một tầng ngân quang nhẹ nhàng, mang theo một vẻ cơ trí như có thể hiểu được hết thảy.
Điều tra hơn nửa ngày, Trương Hằng vẫn không có thu hoạch gì.
- Xem ra không còn bí mật gì khác.
Trương Hằng thì thào nói nhỏ, sau đó thi triển Phong Hành thuật, rời khỏi từ đường của Đường gia.
Chỉ trong chốc lát, Trương Hằng đã về tới căn phòng mà Đường gia đã bố trí cho mình.
Trước tiên hắn khoanh chân ngồi xuống, sử dụng thần thức quét toàn bộ Đường phủ một lượt, không phát hiện ra điều gì dị thường.
Đường gia chủ Đường Viễn Kiều đang trao đổi Với con gái của hắn trong mặt thất.
- Con thật sự phải rời đi sao?
Trong mắt Đường Viễn Kiều mang theo vẻ buồn bã và bất đắc dĩ.
- Đúng vậy. con đã quyết định rồi. từ nay về sau sẽ bước trên con đường tu tiên. Phải rất nhiều năm sau con mới có thể trở về, có lẽ là mười năm, có lẽ là mấy chục năm, có lẽ là còn lâu hơn...
Đôi mắt đẹp của Đường Nhã Thi lộ ra một sự kiên định không thể xoay chuyển.
Đường Viễn Kiều thở ra một hơi thật dài. lúc này hắn lại càng thêm già nua, thân thể đã hơn run lên.
Ánh mắt Đường Nhã Thi lộ ra vài giọt nước mắt. sau đó nàng quỳ trên mặt đất. quỳ xuống trước Đường Viễn Kiều:
- Con gái bất hiếu, kiếp này không thể báo đáp ơn dưỡng dục...
- Đứng lên đi...
Đường Viễn Kiều khoát tay, để con gái đứng lên, sau khi nhìn nàng thật sâu vài lần mới nói:
- Đường Viễn Kiều ta cả đời chỉ có ba đứa con trai, nhưng chúng không chết thì giờ cùng mất tích. Nhã nhi, con là con gái. ở bên ngoài nhất định phải cận thận. Tu Tiên giới có lẽ so với thế giới phàm tục còn khốc liệt hơn vài phần...
- Hơn nữa, trong quá trình tu tiên, hy vọng con có thể để ý một chút tới tung tích của ca ca Đường Phong con. Ta có một dự cảm là dường như hắn đã gặp phải chuyện gì đó bất hạnh...
Trương Hằng khoanh chân ngồi trong phòng khách của Đường gia. thấp giọng lẩm bẩm:
- Hy vọng sau này sẽ không gặp lại...
Lần này đi tới thế giới phàm tục cuối cùng đã hoàn thành chuyện thứ nhất. Trương Hằng tu luyện vài canh giờ. lúc này mới đem tâm thần lại tiến vào tầng cổ tháp thứ hai...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.