Lạc Ngưng Tuyết nhìn lại. phát hiện người nói chuyện là một gã nam nhân xa lạ. dường như là một tu sĩ của Phương Vân sơn. Người này chính là ô Lăng, có quan hệ không rõ ràng với Trương Hằng. 
Trên mặt ô Lăng còn hiện lên một cỗ cô độc nhàn nhạt nhưng chốc lát đã bị một sự Quyết tâm và minh ngộ thay thế. hắn thấp giọng lẩm bẩm: 
- Ta là ta... cần gì phải để ý... 
Lại qua một lúc, ô Lăng từ trong vẻ mê hoặc khôi phục lại bình tĩnh, ánh mắt quét nhìn bốn phía, nhanh chóng chú ý tới Trương Hằng lúc này đã hóa thành một tỏa băng điêu. Hắn hơi thở dài một hơi. chậm rãi đi tới trước người Trương Hằng. 
- Ta là ô Lăng, tin rằng ngươi nhất định có thể nghe được Thanh âm của ta! 
ô Lăng nhìn chăm chú vào Trương Hằng, trong mắt lóe lên một cỗ tình cảm rất đặc biệt. Trương Hằng im lặng không nói gì. dường như đã thật sự hóa thành một tòa băng điều vô cảm. 
- Ngươi không thể trốn tránh được! Thế giới này làm gì có gì bình yên tốt đẹp! Tiềm ẩn lánh đời chỉ là một loại hành vi nhu nhược không dám đối mặt với sự thật mà thôi... 
- Ngươi có cha mẹ thân sinh, của mình, còn có muội muội! Thậm chí ngươi còn có ca ca ta mà rất ít khí gặp nhau này... 
ô Lăng dường như cũng không thèm để ý Trương Hằng có khôi phục lại bình thường Hay không. Chỉ là thấp giọng thì thầm về những chuyện có liên quan tới mình và đối phương mà thôi. 
- Ngươi là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-luyen-chi-lo/1440069/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.