Ngọc Môn Ngũ Chuyển Cuối cùng Vệ Gia cũng có thiên tài thứ 2 sau Kế Vệ Thanh, nhưng đều là con gái. Vệ Gia là gia đình trọng nam kinh nữ, đây quả là một đã kích lớn.
Nói xong Vệ Điệp bỏ đi.
Đường Kiếp muốn gọi nàng ta, nhưng do dự một hồi rồi không kêu nàng, chỉ thấy dáng nàng dần biến mất trong vườn trúc.
Rời khỏi vườn trúc, trong đầu Đường Kiếp vẫn còn cảm thấy mơ màng.
Nụ hôn của Vệ Điệp là nụ hôn đầu tiên của hắn nhận được từ con gái. Cũng có thể xem là nụ hôn đầu tiên.
Động tác tuy nhẹ nhưng giống như dao khắc sau trong tim Đường Kiếp. Đường Kiếp biết rằng, bản thân hắn không thể nào quên được nụ hôn này.
Trong lòng gợn sóng chưa yên, thì Đường Kiếp phát hiện có một người con gái đứng ở đằng xa.
- Thị Nguyệt? Đường Kiếp ngạc nhiên.
Đứng trước rừng trúc, Thị Nguyệt nhìn Đường Kiếp, sắc mặt trắng bệch một mảng.
Nhìn hắn một cái thật sâu rồi nàng quay đầu bước đi.
- Thị Nguyệt. Đường Kiếp đuổi theo, giơ tay giữ nàng lại và nói: - Nàng đã nhìn thấy?
Bị Đường Kiếp giữ lại, Thị Nguyệt giận giữ vung tay - Ta hi vọng cái gì cũng không nhìn thấy. Ta thật không nghĩ tới Ngươi, ngay cả tứ tiểu thư cũng quan hệ với ngươi.
Đường Kiếp cười khổ: - Sự tình không phải như ngươi nghĩ, ta cùng tứ tiểu thư không có quan hệ gì hết.
- Không có gì? Ta tận mắt thấy nàng trong rừng trúc đi ra, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-tranh-phong/2176159/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.