Trời còn chưa sáng, Vệ Thiên Xung đã bị đánh thức. Y còn đang buồn ngủ, gắt gỏng nói: - Đừng làm phiền ta!
Thanh âm của Đường Kiếp vang lên: - Thiếu gia, phải đi học rồi.
- Không đi được không, đang ngủ.
- Đến muộn sẽ phải đứng nghe giảng đấy.
- Đứng thì đứng. Vệ Thiên Xung không kiên nhẫn trả lời.
Ngay sau đó, Đường Kiếp dùng một tay nhấc Vệ Thiên Xung ở trong chăn lên, sau đó mang y ra ngoài.
- Đường Kiếp, ngươi thật lớn mật! Vệ Thiên Xung vung tay đánh tới Đường Kiếp. Đường Kiếp tùy tiện đánh ra một trảo đã bắt được cánh tay của Vệ Thiên Xung. Với khí lực của hắn, Vệ Thiên Xung nào có cơ hội phản kháng.
- Ta sẽ mách mẹ ta, tố cáo ngươi.
- Muốn tố cáo thì cũng để sau khi lên lớp. Thị Mộng, mau rửa mặt cho thiếu gia. Đường Kiếp căn bản là không quan tâm đến lời y nói.
Thị Mộng lao đến, cả giận nói: - Dựa vào cái gì lại là ta, sao ngươi không làm?
- Nếu không hai ta đổi nhiệm vụ, ngươi đốc thúc thiếu gia đi học, ta rửa mặt cho thiếu gia? Đường Kiếp nhấc Vệ Thiên Xung đưa đến trước mặt Thị Mộng.
Thị Mộng nhìn thiếu gia đang hoa chân múa tay liên tục mắng chửi Đường Kiếp, lời định nói cũng đành nuốt xuống: - Thôi được, để ta làm.
Sau một hồi ép buộc, Vệ Thiên Xung rốt cuộc cũng tỉnh táo hơn một chút.
Ba người ra khỏi Mặc Hương viện thì thấy đã có rất nhiều người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-tranh-phong/2176122/chuong-51-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.