Rất dễ nhận thấy, kết quả như vậy cả hai bên đều không cam lòng.
Sau khi thoát khỏi sự truy đuổi của ban xà, Đường Kiếp lại tiếp tục đi dọc theo đường núi.
- Phía trước có linh thảo. Trốn ở trong ngực Đường Kiếp, ngón tay nhỏ bé của Y Y thò ra chỉ phương hướng, sau đó lại nhanh chóng rụt về.
Có bài học vừa rồi, nên Y Y không dám hiện thân lần nữa, như mèo con núp ở trong ngực Đường Kiếp, ít nhất thì hơi thở của nàng ta sẽ không truyền xa như trước nữa.
Theo hướng Y Y vừa chỉ, Đường Kiếp đi vào một bụi cỏ, nhìn thấy hơn mười cây cỏ màu đỏ tươi đang lay động theo gió.
Là hồng linh thảo, không phải loại rất đáng tiền. Đường Kiếp tiếc hận nói.
Ba gốc hồng linh thảo mới đáng giá một linh tiền, giá trị không cao, ưu điểm duy nhất là sinh trưởng nhanh, khoảng nửa năm là trưởng thành, mọc thành một khoảng.
Đường Kiếp đếm số gốc cỏ, ở đây cũng có khoảng hai mươi gốc, liền lấy cuốc đào lên.
Hồng linh thảo giá trị nhất ở phần gốc, bởi vậy ngay cả rễ cũng phải đào lên. Tuy nhiên học viện có quy định, mỗi một khoảng hồng linh thảo, khi thu hoạch đều phải lưu lại ít nhất một gốc, để chúng có thể tiếp tục sinh sôi. Học viện cũng không đặc biệt bố trí người đi nhìn chằm chằm từng học sinh, nhưng thực sự muốn truy xét, thì cũng không có mấy người có thể trốn thoát, cho nên đám học sinh cũng không dám vi phạm.
Hái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-lo-tranh-phong/2175996/chuong-94-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.